Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 604 - Tự cứu



Chương 604 - Tự cứu



Chương 604: Tự cứu
Hệ Thống Ăn Dưa tuần tra một lát nói: [Thế giới nhỏ số 14 triển khai tự cứu. Nó nói, nó thật sự chịu đủ loại người ngu ngốc như Ninh Lôi.]
Hệ Thống Ăn Dưa thuật lại lời nói của hệ thống số 14: [Trọng sinh là cơ duyên tốt cỡ nào, kiếp trước trước khi cô ta xảy ra tai nạn xe, đang bị bạn học chèn ép giễu cợt khinh thường, là chó còn biết rõ trọng sinh xong thì phải thăng cấp trí thức chuyên ngành của mình, khiến sinh mệnh của mình nở ra đóa hoa xán lạn.]
[Kết quả Ninh Lôi chẳng ra gì, cho loại ngu ngốc như cô ta trọng sinh mười lần đều giống nhau, chỉ biết tới tình yêu, giống như là não bị ngâm trong Formalin.]
Số 14 mắng chửi đúng là tràn ngập tinh thần, Giang Hựu Đào cũng không nhịn được vui vẻ.
Ý thức của thế giới nhỏ tốt quá ít, ý thức của thế giới tốt như vậy chỉ có số 7 và số 8.
Cô đã có kinh nghiệm trải qua 14 thế giới nhỏ, ngoại trừ thế giới nhỏ số 11 bị đại lão tu tiên Mạc Ngọc làm sụp đổ ra, trong những hệ thống còn lại chỉ có số 7 và số 8 là tốt, hiện giờ thêm được số 14.
Ngay khi Giang Hựu Đào cảm thấy vui mừng, bên Ninh Lôi lại xảy ra tình huống.
Không biết Đỗ Tầm An xông từ chỗ nào ra, anh ta bước đến trước mặt Ninh Lôi, kéo Ninh Lôi đi tới rừng cây nhỏ bên hồ.
Mùa đông trong rừng cây nhỏ khô héo, trên mặt đất đầy lá rụng, Đỗ Tầm An không để ý tới giãy giụa của Ninh Lôi, cưỡng ép cô ta kéo tới phía sau một lùm cây.
Anh ta ấn Ninh Lôi ngã trên đất, kéo thắt lưng của mình, quần của Ninh Lôi, Ninh Lôi giãy giụa càng lợi hại hơn.
Đỗ Tầm An không vì thế mà thay đổi.
Anh ta nhìn Ninh Lôi, cười nhạo một tiếng:
“Hiện giờ còn giả vờ trinh tiết liệt nữ cái gì? Lúc trước khi còn ở nông trường Hồng Kỳ, chúng ta chui vào vườn rau, ruộng bắp, rừng cây nhỏ còn ít sao?”
Hai người được công nhận một đôi ở nông trường Hồng Kỳ, đều là nam nữ trưởng thành, rất ít người yêu đương đơn thuần.
Sau khi xác nhận quan hệ không lâu, hai bọn họ đã đi tới bước cuối cùng.
Cuộc sống ở nông trường Hồng Kỳ khổ cực, thanh niên trí thức kết nhóm sinh sống như bọn họ không ít.
Vì vậy khi mọi người đều phải thừa nhận cuộc sống này, những rừng cây nhỏ tươi tốt, ruộng bắp bạt ngàn biến thành nơi bọn họ thích nhất.
Cho dù đến mùa đông, khi tuyết rơi nhiều, tìm một nơi hẻo lánh không ai chú ý tới, phụ nữ vươn tay chống tường, đàn ông thì ôm lấy cô ta từ phía sau cũng là một trong những tình thú lớn.
Đỗ Tầm An và Ninh Lôi cũng làm như vậy không ít lần.
Linh hồn của Ninh Lôi đã mấy chục tuổi, cô ta là người có dục vọng rất mạnh.
Đỗ Tầm An là người đàn ông đầu tiên của cô ta, cũng là người đàn ông duy nhất của cô ta.
Anh ta biết rất rõ kỹ xảo tán tỉnh, chỉ một lúc sau Ninh Lôi từ bỏ phản kháng.
Đỗ Tầm An di chuyển, trái tim càng ngày càng lạnh.
Bị ghi lỗi lớn, cơ quan tốt đều không chọn anh ta, tiền đồ của anh ta bị Ninh Lôi hủy hơn nửa.
Ngày hôm qua Đỗ Tầm An suy nghĩ cả ngày, anh ta quyết định giấu giếm chuyện mình bị ghi tội, ở đại học còn phải học mấy năm, đến lúc đó anh ta tìm biện pháp xóa bỏ tội danh này.
Kết quả anh ta mới tính toán xong, chuyện anh ta và Ninh Lôi bị ghi tội vào học bạ truyền khắp cả trường, hủy kế hoạch của anh ta bảy tám phần.
Anh ta tìm mấy người nghe ngóng, mới nghe ngóng rõ chân tướng của chuyện này.
Lại là người phụ nữ Ninh Lôi này!
Con mẹ nó anh ta biết rõ rõ đám phụ nữ trong ký túc xá kia không dễ chọc, anh ta còn đang bận chuyện đi rút râu hùm của người ta, cô ta cho rằng bây giờ còn đang ở nông trường Hồng Kỳ sao?
Cô ta cho rằng mọi người ở trên thế giới này, đều giống như đám người ở nông trường Hồng Kỳ không muốn so đo với cô ta sao?
Đời này Đỗ Tầm An hối hận nhất, là chọc phải đám người Ninh Lôi.
Chuyện đã đến nước này, anh ta không thể không suy nghĩ sau này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận