Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 193 - Đông đủ



Chương 193 - Đông đủ



Chương 193: Đông đủ
Giang Hựu Đào nghe hiểu, lấy sự hiểu biết của cô về Triệu Vĩnh Lan, nếu biết chồng mình ở bên ngoài làm bậy, dưới sự tức giận, cô ta làm ra chuyện gì quá khích cũng là chuyện bình thường.
“Vậy làm sao mới có thể ngăn cản cho thế giới nhỏ hỏng mất?”
Hệ thống ăn dưa: “Ngăn cản Triệu Vĩnh Lan và Tô Chính Đường ở bên nhau, còn về phần Tô Chính Đường thức tỉnh rồi có ở bên Hạ Hà Vũ hay không, đây không phải chuyện chúng ta cần quan tâm.”
“Vậy hai bọn họ ở bên nhau, thế giới nhỏ sẽ không hỏng mất à? Dù sao bọn họ cũng là nam nữ chính.”
“Không đâu, Tô Chính Đường đã thức tỉnh ý thức và Hạ Hà Vũ sống lại sẽ chỉ kiềm chế nhau, ảnh hưởng với ý thức của thế giới nhỏ cũng không lớn như vậy.”
Giang Hựu Đào không nói chuyện, quay đầu nhìn về phía Triệu Vĩnh Lan.
Tay nghề của Tô Chính Đường không tồi, anh ta làm cây trâm hoa lê, hoa lê là loại hoa mà Triệu Vĩnh Lan thích nhất, chiếc trâm này được mài đến bóng loáng.
Triệu Vĩnh Lan không nhận, mặc dù cô ta là một người không có đầu óc, lại thích ham món lợi nhỏ, nhưng cũng biết đạo lý không thể nhận đồ từ người không quen thuộc.
“Lời xin lỗi thì tôi sẽ nhận, nhưng quà thì tôi không cần.” Một người không có đầu óc như Triệu Vĩnh Lan còn biết khi một người đàn ông tặng trâm cho mình là có ý tứ gì.
Nếu như cô ta thật sự nhận lấy, chỉ sợ buổi chiều sẽ truyền ra lời đồn Triệu Vĩnh Lan cô ta và Tô Chính Đường kết làm đối tượng, không biết bắt đầu từ khi nào, Triệu Vĩnh Lan càng lúc càng tỉnh táo.
Tô Chính Đường không phải lương xứng, trước không bàn đến bản thân anh ta, chỉ nói riêng Chu Nguyệt Mai kia cũng khiến cho da đầu cô ta tê dại, cô ta chơi tâm nhãn đâu thắng nổi Chu Nguyệt Mai, đánh nhau cũng không đánh lại được bà ta, chuyện lần trước bị bà ta đè xuống đất, cưỡi lên người đánh vẫn còn rõ mồn một trước mắt cô ta, gả vào nhà họ Tô, cô ta còn sống tốt được à?
Chỉ sợ là bị ăn đến xương cốt chẳng thừa?
Triệu Vĩnh Lan nói xong lập tức kéo tay Lý Vân Anh rời đi, lúc quay về điểm thanh niên trí thức, ma xui quỷ khiến cô ta quay đầu lại, Tô Chính Đường vẫn còn đứng ngay tại chỗ.
Vào ký túc xá, Triệu Vĩnh Lan càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp: “Tuệ Tuệ, cậu nói với người khác mình thích hoa lê sao?”
Trương Tuệ Tuệ đang cởi áo khoác ngoài, nghe thấy vậy sửng sốt một chút: “Không có, mình chưa từng nói.”
Trước đó Trương Tuệ Tuệ chỉ ước gì có thể cùng Triệu Vĩnh Lan phân rõ giới hạn, nhưng bây giờ tình cảm đã tốt hơn trước, chỉ là vô duyên vô cớ, cô ta ra ngoài nói những chuyện này làm gì?
“Vậy lạ thật đấy, mình chưa từng nói với bên ngoài mình thích hoa lê, sao Tô Chính Đường lại biết, chẳng lẽ là trùng hợp.”
Nói là trùng hợp cũng có thể giải thích, nhưng dáng vẻ vừa rồi của Tô Chính Đường vẫn khiến Triệu Vĩnh Lan cảm thấy kỳ quái, hình như anh ta rất chắc chắn cô ta sẽ nhận chiếc trâm kia.
Triệu Vĩnh Lan nghĩ ngợi một lúc cũng không nghĩ ra được gì, cho nên không nghĩ nữa, cô ta đã chấp nhận sự thật mình không đủ thông minh, lúc không nghĩ ra sẽ buông tha cho chính mình.
Giang Hựu Đào đun nước ấm giặt quần áo, sau khi sức lực lớn hơn, vắt quần áo không còn là việc tốn sức, vắt hai lần đã gần như kiệt nước, không thua gì máy giặt vắt.
Cô quả thực là đầy đủ kỹ năng nội trợ.
Sau khi Cố Niệm Vi thấy qua một lần ngạc nhiên không thôi, mỗi lần cần vắt quần áo đều mang đồ đến hối lộ cô, có đôi khi là đồ ăn, có đôi khi lại là đồ dùng.
Vào tết Trùng Dương, thời tiết rất đẹp, mọi người thay quần áo đẹp, mang tiền, phiếu, khóa cửa điểm thanh niên trí thức lại đi về phía công xã.
Giống như ngày hôm qua, hôm nay lúc ra cửa vẫn gặp Tô Chính Đường, nhìn dáng vẻ đó của anh ta, chắc hẳn cũng đi lên huyện thành.
Đi về phía cổng thôn, giữa đường gặp Hạ Hà Vũ mặc đồ mới, chờ đến cổng thôn còn gặp phải Lâm Kiến Trung dắt theo ba đứa nhỏ.
Có thể nói vai chính trong hai cuốn sách đều tụ tập đông đủ.
Giang Hựu Đào có một loại dự cảm không tốt, sắp có tu la trang gì đó.
(Tết Trùng Cửu (重九), cũng gọi là tết Trùng Dương theo phong tục của người Trung Hoa là vào ngày 9 tháng 9 theo Âm lịch hàng năm. )



Bạn cần đăng nhập để bình luận