Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 536 - Cấp cứu 1



Chương 536 - Cấp cứu 1



Chương 536: Cấp cứu 1
Hoắc Thành Vũ biết rõ Hàn Diên Thanh chướng mắt cô nhóc như Hoắc Tĩnh Song, nhưng Hoắc Tĩnh Song thì anh ta không dám cam đoan.
Lần này xuất ngũ trở về, cô nhóc kia hành động càng lúc càng kỳ lạ.
“Có thể có chuyện gì?” Hà Kim Chi đi vào nhà, con của bà ta bà ta biết rõ, tuy tính tình quá thẳng thắn khiến người ta thấy phiền, nhưng tuyệt đối không làm ra chuyện gì khác người.
Giang Hựu Đào quan sát màn hình, lấy mặt nạ ra rửa mặt đi ngủ.
Con người kỳ lạ như thế, vừa mới yêu đương, ngay cả chuyện trước đây không muốn làm như dưỡng da cũng vui lòng làm.
Ngày hôm sau Giang Hựu Đào dậy sớm, rửa mặt đơn giản xong thì bôi dưỡng ẩm đến trường.
Cô đã nói với Cố Niệm Vi, mỗi ngày sẽ xem các học sinh trong lớp chạy thể dục buổi sáng, ngày hôm nay đến lượt cô.
Từ Mãn Thu cũng đã thu dọn xong, Giang Hựu Đào dán sát vào cô ấy, ngửi được mùi thơm ngào ngạt trên người cô ấy thì yên tâm:
“Đi thôi.”
Vừa vào cuối mùa thu, ngày cũng sáng muộn hơn nhiều, lúc này hơn 6 giờ một chút, bên ngoài còn tối đen, không khí lạnh lẽo đánh úp lại, khiến Giang Hựu Đào nắm chặt áo bông trên người.
“Mặc áo giữ nhiệt chưa?” Ngày hôm nay Từ Mãn Thu lại phải bắt đầu trọ ở trường, nhưng cách rất gần, mỗi ngày đều có thể về nhà thay quần áo.
“Đã mặc ạ.” Áo giữ nhiệt là năm trước Giang Hựu Đào mua cho Từ Mãn Thu, bên ngoài là vải dệt thông thường năm nay, bên trong thêm lớp nhung, khi mặc bên trong vô cùng ấm áp.
Hai người cùng nhau đi về phía trường học, mới đi tới thao trường, các học sinh nối tiếp đi tới.
Lý Tiểu Lan run rẩy đi tới bên cạnh Giang Hựu Đào: “Thưa cô, Từ Thu Nguyệt đau bụng, muốn xin nghỉ.”
Giang Hựu Đào nghe xong, lập tức biết là có chuyện:
“Trở về lại bảo em ấy uống nhiều nước ấm chút. Nếu đau quá thì nói với cô, cô dẫn em ấy ra ngoài khám.”
Con gái vừa tới tháng không biết cách bảo vệ mình, có lẽ trưởng bối nhà bọn họ cũng không biết rõ, vì vậy sau này có tật xấu là đau bụng kinh.
Mỗi ngày đều có học sinh chạy thể dục buổi sáng muốn xin nghỉ, còn có người đau đến mức lăn lộn trên đất, Giang Hựu Đào nhìn cũng đau lòng muốn chết.
Khoảng thời gian này cô và Cố Niệm Vi dẫn theo các học sinh đến viện đều sắp thành khách hàng VIP của y viện.
“Em biết rồi ạ.” Lý Tiểu Lan quay trở về đội ngũ.
Cô gái lớp bên cạnh bọn họ nhìn Lý Tiểu Lan với ánh mắt hâm mộ: “Giáo viên của các cậu thật tốt.”
Lớp 8-2 là lớp của cô Vu luôn đi theo sau cô Triệu, học sinh lớp bọn họ đau bụng đến mức không xuống giường được, cũng không cho phép xin nghỉ.
Chính vì thế mà học sinh lớp 8-2 rất hâm mộ học sinh lớp 8-1.
Nếu không phải chỉ còn nửa năm nữa, bọn họ thật sự muốn chuyển tới lớp 8-1.
Lý Tiểu Lan liếc mắt nhìn cô Vu như hung thần ác sát đứng phía sau đội ngũ lớp 8-2, nhỏ giọng nói:
“Nếu lớp các cậu có người không thoải mái, tìm giáo viên của các cậu vô dụng, thì tìm giáo viên lớp tôi đi. Cô Cố cô Giang đều được, bọn họ rất tốt.”
Lý Tiểu Lan đã thành fan cuồng của Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, gặp được học sinh khác lớp cô ấy cũng muốn thổi với người ta.
Lý Tiểu Lan liếc mắt nhìn Giang Hựu Đào đang nói chuyện với giáo viên khác, đời này cô ấy cũng muốn trở thành một giáo viên tốt giống như cô Giang và cô Cố.
Mạc Ngọc đứng sau lưng Lý Tiểu Lan, cũng liếc mắt nhìn Giang Hựu Đào một cái.
Cô ấy không có tu vi, ngồi thiền thời gian dài như vậy vẫn không ngồi ra được gì, nhưng cô ấy có chút nghề xem tướng tay.
Hai giáo viên lớp bọn họ, là người tốt thật sự, nhất là cô Giang kia, trên người mơ hồ lộ ra ánh sáng, đây là ánh sáng công đức làm rất nhiều việc tốt mới có, là một người rất tốt.
Ngày dần sáng lên, giáo viên thể dục tuýt còi, loa trong trường học mở bài ái quốc, mọi người bắt đầu chạy bộ.
Giang Hựu Đào đi theo các học sinh trong lớp chạy một đoạn, đến ký túc xá của lớp 8-1.



Bạn cần đăng nhập để bình luận