Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 172 - Xảy ra chuyện 1



Chương 172 - Xảy ra chuyện 1



Chương 172: Xảy ra chuyện 1
Vào niên đại này, điều kiện để được vào đoàn văn công cực kỳ hà khắc, không có tài năng thật đúng là không đi được, Triệu Vĩnh Lan có thể đi đã nói lên ở phương diện này cô ta là nhân tài.
Hơn nữa dựa theo quỹ đạo đời trước, sở dĩ Triệu Vĩnh Lan yêu đương với Tô Chính Đường, là bởi vì cô ta cảm thấy anh ta là một người có trách nhiệm, là một người đàn ông tốt, bọn họ tiếp xúc đều là mỗi lần Tô Chính Đường trả tiền.
Như vậy vấn đề tới, hai người xa lạ không quen thuộc, trong quá trình trả tiền, nhiều nhất cũng chỉ nói mấy câu mà thôi, Triệu Vĩnh Lan sẽ vào lúc nói mấy câu lại rễ tình đâm sâu với một người đàn ông ư?
Có thể thấy, Triệu Vĩnh Lan không phải là một người không có kiến thức, giống như Trương Tuệ Tuệ đã nói, người tặng đồ cho cô ta đếm không hết, mấy thứ đó có gì không quý hơn quả trứng gà?
Một người gặp qua việc đời, cho dù ăn mặc không tốt, thật sự sẽ vì một quả trứng gà mà cảm động đến mức sinh ra ấn tượng tốt với người đàn ông sao?
Triệu Vĩnh Lan đàn xong, buông phong cầm xuống, đúng lúc gió thu thổi bay tóc cô ta.
Từng tràng vỗ tay vang lên, Giang Hựu Đào đi qua nhìn, người vỗ tay là Lý Vân Anh ở điểm nữ thanh niên trí thức.
Giang Hựu Đào cũng đi theo cổ vũ: “Rất hay, làm tôi nghe đến ngây người.”
Triệu Vĩnh Lan cười xấu hổ.
Trương Tuệ Tuệ nói: “Lúc trước lãnh đạo đoàn văn công đến trường chúng tôi tuyển chọn đã từng nói, Vĩnh Lan đàn phong cầm rất hay, nếu không phải hôm tham gia phỏng vấn cô ấy bị ngã bị thương đến tay, bây giờ đã là một quân nhân vinh quang.”
Triệu Vĩnh Lan cầm đàn đi về phía ký túc xá: “Bây giờ nói những chuyện này làm gì, dù sao cũng đã bỏ lỡ cơ hội.”
Đoàn văn công chỉ đến trường bọn họ tuyển chọn một lần, bỏ lỡ chính là tiếc nuối cả đời của Triệu Vĩnh Lan, năm sau nghe nói đoàn văn công nhận người, cô ta đi tham gia, đáng tiếc không được chọn.
Mỗi lần Triệu Vĩnh Lan nhắc đến chuyện này đều rất thương cảm.
Giang Hựu Đào đặt lương thực trong nhà mình và Cố Niệm Vi, đi đến ký túc xá bên điểm thanh niên trí thức.
Cố Niệm Vi cũng ở đó.
Từ khi Triệu Vĩnh Lan không gây sự, bầu không khí ở ký túc xá nữ thanh niên trí thức trở nên hài hòa hơn, lúc rảnh rỗi Cố Niệm Vi cũng thích sang bên này.
Giang Hựu Đào thấy tâm trạng Triệu Vĩnh Lan vẫn không tốt, nghĩ một lát bèn đem chuyện Thím Tưởng Tứ nói với mình kể lại cho Triệu Vĩnh Lan nghe.
Triệu Vĩnh Lan sững sờ: “Không phải chứ, mục đích Hạ Hà Vũ làm như vậy là vì gì? Tôi và cô ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, thậm chí tôi còn chưa nói chuyện với cô ta.”
“Lúc cô ta gả đến, tôi đã sớm không còn kết nhóm với nhà họ Tô nữa, hơn nữa trước đó lúc tôi kết nhóm ở đấy cũng chưa từng gặp mặt Tô Dương.”
Tô Dương tự coi mình là người thành phố, rất ít khi về nhà, ngay cả hôn sự là do Chu Nguyệt Mai và Tôn Tiểu Quyên bố trí.
Triệu Vĩnh Lan thật sự không nghĩ ra sao Hạ Hà Vũ lại phải hại cô ta, cô ta gật đầu một cái, không nghĩ ra.
Giang Hựu Đào nhắc nhở cô ta: “Tôi mới nghe Thím Tưởng Tứ nói, lúc cô ta học cấp hai từng có một đoạn tình cảm với Tô Chính Đường, có lẽ cô ta đối với Tô Chính Đường nhớ mãi không quên, vừa hay bị cô ta biết Tô Chính Đường từng cho riêng cô trứng gà chăng?”
Mặt Triệu Vĩnh Lan tái mét.
Mắt Cố Niệm Vi trừng to: “Hạ Hà Vũ và Tô Chính Đường từng có một đoạn tình cảm sao? Bây giờ cô ta kết hôn với Tô Dương, hay cho một gia đình, đây là muốn một lưới bắt hết chú cháu nhà họ Tô à.”
Cố Niệm Vi cảm thấy chính mình vẫn còn không đủ kiến thức, cô chỉ từng thấy qua video sau khi chia tay bạn trai, lạ đi làm thím, mẹ kế, mợ của bạn trai cũ, đây là lần đầu tiên thấy sau khi chia tay bạn trai cũ, làm cháu dâu của bạn trai cũ.
Đợt thao tác này làm Cố Niệm Vi tăng thêm hiểu biết về trình độ não tàn của Hạ Hà Vũ.
Trên thế giới này không còn đàn ông hay sao, chỉ có thể lắc lư trước chú cháu nhà họ Tô?



Bạn cần đăng nhập để bình luận