Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 699 - Bị bắt



Chương 699 - Bị bắt



Chương 699: Bị bắt
Anh không phải là kẻ ngốc, ở bên Giang Hựu Đào nhiều năm như vậy, anh cũng biết một chút ý nghĩ của cô.
Cô có chút bài xích đối với hôn nhân, cho dù ở chung với người nhà của anh vẫn sẽ như vậy.
Phó Thiệu Hoa vươn tay vén sợi tóc buông xuống gần mắt Giang Hựu Đào ra sau tai:
“Lão Hàn nói đến lúc đó mời anh đi đón dâu với anh ấy, em nhất định phải làm khó anh ấy đấy, để anh ấy biết rõ kết hôn, không phải dễ kết như vậy.”
Khi Phó Thiệu Hoa nói những lời này, vô cùng hung dữ.
Giang Hựu Đào biết rõ mới đầu Phó Thiệu Hoa không phải muốn nói chuyện này, nhưng anh không nhắc tới đề tài kia, Giang Hựu Đào càng thở phào nhẹ nhõm.
Cô cảm thấy mình còn trẻ, hiện giờ bước vào cung điện hôn nhân vẫn quá sớm.
Tuy có chút cặn bã, nhưng Giang Hựu Đào còn chưa có ý định kết hôn.
Cô vui vì Phó Thiệu Hoa nói sang chuyện khác: “Được, em biết rồi.”
Phó Thiệu Hoa nhìn Giang Hựu Đào nở nụ cười, cũng cười.
Anh nghĩ anh còn trẻ, mới hơn 20 tuổi, lại đợi thêm mấy năm, đợi đến tuổi Hàn Diên Thanh kết hôn cũng không muộn.
Anh cần gì phải bức Giang Hựu Đào chứ?
Từ thủ đô đến Thân Thành, phải ngồi tàu hỏa hai ngày hai đêm, Giang Hựu Đào nhàn rỗi không có chuyện gì làm, vẫn luôn mở cửa sổ của thế giới nhỏ ra.
Năng lực của đám Cố Hán Thân không thể nghi ngờ.
Sau khi có cửa đột phá này, bọn họ càng điều tra sâu hơn về hai anh em Tiêu Thành Bình này.
Đồng thời những chuyện Tiêu Thành Bình làm sau khi tiến vào bộ đội, cũng được bày ra hết trước mặt đội trưởng Hứa.
Phần tư liệu này rất tường tận, tường tận đến mức lúc ấy Tiêu Thành Bình chèn ép chiến hữu, chiếm công lao của chiến hữu cũng nằm ở bên trong.
Bộ đội cũng không phải chốn thiên đường 100%, trái lại lục đục với nhau ít đi nhiều nhưng không phải hiếm có, người như Tiêu Thành Bình ở trong bộ đội cũng không ít.
Bình thường cạnh tranh lành mạnh, các lãnh đạo đều cho phép còn giúp đỡ, Tiêu Thành Bình thì quá mức.
Nhưng càng quá phận hơn là vì sao Tiêu Thành Bình trắng trợn làm ra như vậy, tất cả hành động của anh ta đều không có người phát hiện?
Đội trưởng Hứa lại thống hận cái gọi là “vòng sáng của nhân vật chính” lần nữa, càng tiếp xúc nhiều, đội trưởng Hứa càng thêm thống hận vòng sáng của nhân vật chính này.
Nếu nhân vật chính là người tốt thì thôi đi, loại người như thế này vòng sáng của nhân vật chính chỉ khiến “anh ta” càng thêm may mắn.
Nếu nhân vật chính xấu, vậy thì xong đời, vòng sáng nhân vật chính trên người anh ta chính là lợi khí ăn gian tốt nhất của anh ta.
Đã có lợi khí ăn gian này ở đây, thứ này có thể che mờ ý thức của người khác, ấn chỉ số thông minh của người ta trên đất ma sát.
Đội trưởng Hứa nghĩ tới nhiệm vụ của Tiêu Thành Bình trước khi thăng chức, nhắm mắt lại.
Quân nhân bọn họ có thể chết trên chiến trường, chết trên sân huấn luyện, nhưng ngàn không nên vạn không nên chết trong tay chiến hữu.
Đội trưởng Hứa mở mắt ra, gương mặt âm trầm đóng tư liệu, đi tới bộ quân sự.
Tất cả hành động của Tiêu Thành Bình, đủ khiến anh ta ra tòa án quân sự.
Khi lái xe, ông ta liếc mắt nhìn mình qua gương chiếu hậu, tóc của ông ta đã dài ra một tầng lông tơ.
Dầu gội đầu mà Giang Hựu Đào tặng cho ông ta thực sự dùng rất tốt.
Hiện giờ đội trưởng Hứa rảnh rỗi là thích sờ đầu mình, nhưng ngày hôm nay tóc dài mọc ra đã không kích thích nổi vui sướng của ông ta.
Ngày làm việc, còn là thời gian đi làm, các lãnh đạo của bộ quân sự đều ở đây, chức vụ của đội trưởng Hứa đặc biệt, ông ta đặt các tư liệu lên bàn của các lãnh đạo trước.
Sau khi xem xong tư liệu, mọi người mở một cuộc họp ngắn.
Đội trưởng Hứa rời khỏi bộ quân sự, một đám quân nhân vác súng hùng hổ đi tới cục công an khu vực nội thành.
Trong khoảng thời gian này Tiêu Thành Bình vẫn luôn không ngủ ngon, ban ngày cũng không dám ngủ, loại cảm giác đau đớn như bị xé gặm, bị kim đâm càng ngày càng mạnh hơn.
Ngày hôm qua là mấy tiếng mới đau một lần, đến hôm nay đã rút ngắn hai tiếng đau một lần, hơn nữa thời gian đau đớn càng ngày càng lâu.
Tiêu Thành Bình đã sắp không chịu đựng nổi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận