Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 257 - Nghiên cứu



Chương 257 - Nghiên cứu



Chương 257: Nghiên cứu
Từ Bảo Châu đi vào trong nhìn, tường màu trắng, giường trắng sọc xanh lam, một tủ quần áo màu trắng, cửa sổ thật lớn, ngoại trừ những thứ này, không có một món đồ gia cụ nào, đơn giản đến mức người ta nhìn mà cảm thấy khó chịu đến hoảng.
Binh lính đứng gác ngoài cửa, cách đó không xa là một văn phòng, đoàn trường Hứa quản lý ngục giam này buông ống nhòm trong tay xuống, dặn dò người bên cạnh.
“Hai bọn họ quen biết nhau, các cậu cố tình tạo ra cảnh hai người gặp nhau, mỗi một câu mà bọn họ nói đều phải ghi chép trong hồ sơ.”
“Rõ.”
Đoàn trường Hứa xoay người đi đến trước bàn làm việc, một người quân nhân chạy chậm đi đến.
“Đoàn trưởng Hứa, số 02 làm ầm ĩ.”
Trong nhà tù này, cả Từ Bảo Châu tổng cộng có bốn người, nhưng binh lính canh gác lại là một binh đoàn, mà cách đó không xa là tòa nhà nghiên cứu khoa học, nơi có các nhà khoa học sản xuất quyền uy nhất trên dưới cả nước.
Số 02 tên Lưu Binh, theo như lời anh ta nói, anh ta từ hậu thế xuyên đến, trên người mang theo một vi diện hệ thống giao dịch, mục tiêu của anh ta là phục hồi xã hội phong kiến, chính mình lên làm hoàng đế.
Anh ta còn nói anh ta muốn nạp hậu cung 3000 giai lệ, lần đầu nhìn thấy đoàn trường Hứa, anh ta còn nói muốn nhận đoàn trưởng Hứa làm tiểu đệ, hứa cho đoàn trưởng Hứa quan to bổng lộc, mỹ nữ…
Đoàn trưởng Hứa nhớ đến số 02 này, trên tay hơi ngứa, một tay muốn đi rút thắt lưng.
...
Liễu Thụ Câu, Từ Đại Chủy đi rồi, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi chờ Từ Mãn Thu về nói qua một tiếng, vội vàng đi đến chỗ công xã.
Thời buổi này không ít người có tin tức nhanh nhạy, đầu tiên Giang Hựu Đào đi ngang qua tiểu học, trước cổng trường tiểu học có hai, ba mười người trẻ tuổi, bọn họ đều đến tham dự thi tuyển giáo viên tiểu học.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi tính toán, đi đến bên trung học.
So với tiểu học mà nói, trường cấp hai, chương trình học khó hơn nhiều, mặc dù vị trí nhiều hơn tiểu học, nhưng người đến ghi danh lại ít hơn nhiều.
Lần này công xã tuyển giáo viên cố gắng đạt đến công khai công bằng công chính, ở thời điểm mấu chốt này, loại chuyện đi cửa sau tuyệt đối không thể xảy ra.
Lưu Mãn Trụ cũng không ngăn cản nhóm thanh niên trí thức tự mưu đường ra, để xem hai người Giang Hựu Đào chứng minh năng lực như thế nào.
Hiệu trưởng Hoàng của cấp hai công xã Tảo Hương xem qua lý lịch của hai người, hướng bọn họ gật đầu.
“Các cô đi đến phòng học thứ ba, sau đó ngồi chờ bên trong, 10 giờ sẽ thi, chọn người ưu tú trúng tuyển.”
Hai người đi đến phòng học ngồi xuống, chỉ một lát sau, trong phòng học đã ngồi đầy.
Vừa đến 10 giờ, hiệu trưởng Hoàng và mấy giáo viên cấp hai đi đến, trong tay cầm một xấp bài thi, đây là kết quả hai ngày bọn họ bàn bạc làm ra, mỗi một câu mang theo tâm huyết của bọn họ, độ khó tăng dần.
Sau khi bài thi được phát xuống, giáo viên cũng không đi, một đám tìm vị trí đứng, ánh mắt tuần tra trên người mỗi thí sinh, không buông tha cho bất kỳ khả năng gian lận nào.
Loại chuyện Từ Bảo Châu công khai chép bài thi không thể nào xảy ra vào lúc này.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đều là học bá, bọn họ đều có nền tảng vững vàng từ kiếp trước, phần bài thi này đối với bọn họ không có bất kỳ khó khăn gì, không giống với thí sinh còn lại, mới thi được một nửa thời gian đã buông bút xuống, người không buông bút, vẻ mặt càng viết càng ngưng trọng, sau cùng cũng buông bút xuống.
Trên đề còn hơn một nửa chưa làm, không phải bọn họ không muốn làm mà thật sự không biết.
Người đến tham gia thi phần lớn là tầm tuổi Giang Hựu Đào, mấy năm bọn họ đi học là lúc vận động mạnh mẽ nhất, rất nhiều giáo viên vì thoát thân không quá sẵn lòng dạy dỗ tri thức, kiếp sống học sinh cực kỳ nhẹ nhàng.
Lên lớp không thiếu, nhưng thứ nên học lại chẳng được gì.
Chỉ là không biết bắt đầu từ khi nào, bên trên bắt đầu nghiêm khắc trong giáo dục, giáo viên mới dạy nhiều hơn, nhưng cái giá phải trả phía trước quá mức đắt, bọn họ vẫn như cũ không quá dám quản học sinh.
Rất nhiều giáo viên có tôn chỉ dạy học là: Tri thức tôi dạy, có thể học được mấy phần là dựa vào bản lĩnh của bạn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận