Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 660 - Người quen cũ



Chương 660 - Người quen cũ



Chương 660: Người quen cũ
Tính ra cô ấy và Cố Hán Thân đã 2-3 năm không gặp, nhưng hai người cũng không quên được mùa đông năm ấy, đến nhà vợ cũ của anh ta xem náo nhiệt.
Dù sao chuyện tuyết rơi dày như vậy còn không quên đến một thôn xem náo nhiệt, có lẽ đời này bọn họ chỉ có một lần như thế.
Cố Hán Thân cũng thấy được Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, ánh mắt anh ta nhìn Cố Niệm Vi một lát, sau đó gật đầu với hai người.
Hai người vô thức mỉm cười với Cố Hán Thân, sau đó nắm tay nhau rời đi.
Đợi không thấy được Cố Hán Thân, cách anh ta xa, Cố Niệm Vi mới nói: “Thật sự không nghĩ tới sẽ gặp được Cố Hán Thân ở nơi này, không biết anh ta đã kết hôn chưa.”
Năm đó bọn họ mới dọn đến trấn trên ở, nhà Cố Hán Thân ở ngay bên cạnh, vợ anh ta Lâm Mạn Nhu là đồng nghiệp của bọn họ, sau này ngoại tình với một đồng nghiệp khác bị anh ta phát hiện, anh ta dứt khoát ly hôn với Lâm Mạn Nhu.
Sau này Cung Húc Ba thông đồng với vợ anh ta bị bắt vì tội phá hoại quân hôn, sau đó bị điều xuống cơ sở rèn luyện ở nông trường, Lâm Mạn Nhu cũng không rõ tung tích.
Sau khi rời khỏi công xã Tảo Hương, bọn họ ít về Tảo Hương, hiện giờ gặp được người quen ở Tảo Hương đã lâu không gặp, hai người đều hoài niệm.
“Không biết đám Giai Ninh thế nào, còn có đám Thiển Khê nữa.” Cố Niệm Vi nói.
Lúc trước bọn họ chờ đợi rời khỏi Tảo Hương thế nào, hiện giờ hồi tưởng về Tảo Hương có rất nhiều hoài niệm.
Hai người cảm khái một lát, sau đó cầm sách đến phòng học.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, mọi người cũng mặc càng ngày càng nhiều hơn.
Ngày hôm nay sương mù mịt mờ, Giang Hựu Đào nghĩ ngày mai sẽ có tuyết rơi.
“Năm mới đến gần, thời gian trôi qua thật nhanh. Chúng ta quen biết từ năm 74, hiện giờ đã 4 năm.” Hôm nay Cố Niệm Vi đặc biệt cảm khái.
Khi bọn họ lên lầu khu dạy học, bọn họ lại thấy được Cố Hán Thân.
Anh ta mặc quần áo của đội bảo vệ trong trường đang tuần tra, trong đội còn có mấy người mặt lạ hoắc.
Các sinh viên và giáo viên xung quanh nhìn về phía bọn họ, vẻ mặt mấy người không đổi xếp thành hàng rời đi.
Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu liếc mắt nhìn nhau một cái, hai bọn họ từng gặp Cố Hán Thân, anh ta đang tham gia quân ngũ trong bộ đội, sao hiện giờ lại làm trong đội bảo vệ của trường, chẳng lẽ là chuyển nghề?
Giang Hựu Đào lập tức nói với Hệ Thống Ăn Dưa: [Hệ thống, mi nói xem sao Cố Hán Thân lại tới trường học? Không phải là anh ta nộp mình cho quốc gia sao? Ngày hôm qua mi mới đưa thư cho Minh Vĩ pháp sư, ngày hôm nay anh ta lại xuất hiện ở trường học. Cũng quá trùng hợp rồi, đúng không?]
Khóe miệng Giang Hựu Đào thậm chí còn nở nụ cười.
Cơ thể của Hệ Thống Ăn Dưa run rẩy, cố giả vờ trấn định nói: [Đúng thế, đúng thế, đúng là trùng hợp, đúng là trùng hợp.]
Lúc này Hệ Thống Ăn Dưa đáp lời, nghe xong lập tức biết có vấn đề.
Giang Hựu Đào không nói chuyện, làm tư thế im lặng với Từ Mãn Thu, sau đó đợi ở cửa ra vào một lát, Phó Thiệu Hoa nhanh chóng đi tới, tay anh cầm một bình nước, bên trong là nước ấm lấy cho Giang Hựu Đào.
“Nhanh đi học đi.” Phó Thiệu Hoa đợi Giang Hựu Đào vào phòng học xong, mới đi nhanh tới lớp bọn họ.
Ninh Lôi không tới trường học, ngày hôm nay cô ta lại xin nghỉ.
Giáo viên ôm sách đi tới, Giang Hựu Đào vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu đi học.
Mà lúc này trong văn phòng của đội bảo vệ, Cố Hán Thân nhìn tư liệu về Hà Huấn Nhiêu rơi vào trầm tư.
Tiểu Hà ở bên cạnh anh ta thấy anh ta mãi mà không cử động, hỏi anh ta: “Đội trưởng Hà, anh phát hiện ra gì sao?”
Cố Hán Thân gom tư liệu trong tay lại, đứng dậy đi ra ngoài: “Phát hiện một số thứ thú vị, tôi đi trước đã.”
Cố Hán Thân ra khỏi trường học, lên xe Jeep đi tới căn cứ nghiên cứu.
Đội trưởng Hứa mới từ chỗ số 2 trở về, cả người mệt mỏi dị thường.
4 năm, số 2 hơi ngu ngốc kia còn không quên xúi giục ông ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận