Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 750 - Xả giận



Chương 750 - Xả giận



Chương 750: Xả giận
Bạch Ngọc Lan thông đồng với Tô Ninh Viễn anh cả của Tô Trí Viễn bị chị dâu cả phát hiện, chị dâu cả đánh nhau với Bạch Ngọc Lan, bà Bạch cố tình ngăn bên này đánh bên khác, đến cuối cùng trận chiến này thành hai nhà đánh nhau.
Mẹ Tô lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên đánh nhau với người ta, cả nhà bọn họ cũng thành trò cười trong mắt người quanh đây.
Nghĩ tới khoảng thời gian này mình bị người ở khu này trào phúng trong sáng ngoài tối, mẹ Tô vô cùng tức giận ném giỏ đồ ăn trong tay đi, đuổi theo Tô Trí Viễn.
“Tô Trí Viễn, mẹ nói cho con biết con mà không ly hôn với Bạch Diễm Lan, thì con đừng quay về nhà này nữa, con cũng đừng nhận người mẹ ruột này. Loại con dâu như Bạch Diễm Lan, mẹ không chấp nhận nổi.”
Lời nói của mẹ Tô lại khiến Tô Trí Viễn nghĩ tới kiếp trước.
Ở kiếp trước giữa mẹ Tô và Bạch Diễm Lan anh ta lại chọn Bạch Diễm Lan, mẹ Tô tức anh ta đau lòng vì anh ta, vẫn luôn không lui tới với người Bạch gia.
Nhưng mà có thứ gì tốt, chưa bao giờ quên phần anh ta.
Anh ta không phải là con trai tốt, anh ta cho rằng anh ta là người chồng tốt, nhưng ở trong mắt Bạch Diễm Lan thì không phải.
“Mẹ, bọn con không đăng ký, bọn con đã tách ra.”
Mẹ Tô cho rằng mình sẽ nghe được lời phản bác của Tô Trí Viễn, không nghĩ tới sẽ nghe thấy câu này bà ta cứng đờ người.
Cha Tô ở phòng khách tỉa cây nghe thấy thế cũng đi tới: “Có chuyện gì thế.”
Trong lòng Tô Trí Viễn khó chịu, anh cũng biết rõ Bạch gia là loại người gì.
Ngày hôm nay trở về nhà một là cất giấy chứng nhận quan trọng đi, hai là muốn nói chuyện Bạch gia cho cha mẹ biết, tránh cho khi bà Bạch nháo tới cửa bọn họ không có một chút chuẩn bị.
Mẹ Tô biết rõ Bạch gia loạn, nhưng không biết loạn như thế, nhất là Bạch Diễm Lan.
Bà ta có thể chịu được một người kết hôn lần hai mang theo đứa bé, nhưng bà ta tuyệt đối không nhịn được chuyện bị người ta lừa gạt, nhất là lừa gạt kiểu này.
Sau khi Tô Trí Viễn nói xong chuyện Bạch gia, cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đặc biệt mệt mỏi, nằm ở trên giường ngủ.
Mẹ Tô thì tức đến mức nước mắt đều chảy ra, bà ta cởi tạp dề trên người ra, không gọi cha Tô đi thẳng hai con đường, gọi thím hai của Tô Trí Viễn, hai chị em dâu tràn ngập tức giận tới nhà Bạch gia mà Tô Trí Viễn thuê cho.
Bạch Diễm Lan còn chưa tỉnh lại, bà Bạch tức tới mức liên tục mắng ở trong sân, mẹ Tô đẩy cửa chính ra bà Bạch xoay người lại, sắc mặt lập tức thay đổi:
“A, thông gia và thím hai của thông gia đến à? Đã ăn cơm chưa?”
Vừa nói xong giống như nghĩ tới gì đó, bà Bạch giả vờ vỗ mặt:
“Xem tôi nói kìa, thông gia chắc chắn là ăn cơm rồi? Lúc trước khi chúng ta ở cùng nhau, không phải là mấy người mỗi ngày đều ăn cơm lúc 6 giờ sao? 6 giờ đã qua hơn mười phút.”
Mấy ngày ở Tô gia có thể nói là mấy ngày đặc biệt khuất nhục của bà Bạch.
Tô gia rất khí phái, hơn 100 mét vuông, ba gian phòng, bọn họ không đủ chỗ để ở còn phải đặt hai cái giường ở phòng cho khách.
Trong phòng có nhà vệ sinh nhưng nhiều quy củ, cái gì mà trước khi ăn cơm phải rửa tay, rác phải bỏ vào trong thùng, đồ trong phòng cầm xong thì phải đặt đúng vị trí.
Phòng phải quét dọn lau nhà, bà Bạch đâu chú ý nhiều như thế.
Sống chung với mẹ Tô là như vậy, bà Bạch luôn cảm thấy bà thông gia này luôn khinh thường mình.
Hai người vừa gặp mặt là không hợp nhau, bà Bạch là loại người hai mặt, loại lời nói âm dương quái khí này bà ta cũng có thể nói ra được.
Giọng điệu âm dương quái khí của bà Bạch khiến mẹ Tô càng thêm tức giận, lúc này lại nhìn bà Bạch, mẹ Tô chỉ cảm thấy bộ mặt của bà ta thật đáng ghét.
Hai năm trước Trí Viễn nhà bà ta mới mười chín tuổi, khi thằng cả nhà bà ta 19 tuổi còn được cả nhà sủng ái đấy.
Trí Viễn nhà bà ta đã bị Bạch gia lừa gạt, làm đứa ở cho cả nhà bọn họ.
Nếu tốt thì thôi, nhưng Bạch gia không những lừa hôn.
Cho dù là bản thân Tô Trí Viễn ngu ngốc, như vậy cũng không được.
Mẹ Tô đi tới trước mấy bước, không nói một lời vung túi đập.
Bà Bạch thấy mẹ Tô như vậy, rõ ràng đã biết chuyện Bạch Diễm Lan sinh con, đương nhiên là bà ta sẽ không đứng yên chịu đánh.
Khi ở trong thôn bà ta vô lý cũng phải nổi nóng ba phần, đến thủ đô cũng không thay đổi.
Bà ta lập tức đánh trả, thím hai Tô gia thấy bà ta còn dám chống trả, lập tức xông lên giúp mẹ Tô.



Bạn cần đăng nhập để bình luận