Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 385 - Ngó lơ



Chương 385 - Ngó lơ



Chương 385: Ngó lơ
Giang Hựu Đào đã hiểu, nhưng cô vẫn luôn có nghi vấn
“Đỗ Nguyên Châu kia và Vu Đại Nha thật sự không có gì sao?”
Hệ thống ăn dưa trả lời như chém đinh chặt sắt: “Không có, anh ta thật sự là một người tốt, ở trong bản cha nuôi kia kể lại phần lớn là sự thật, anh ta cung cấp nuôi dưỡng cho mấy chị em Vu Đại Nha là thật, tất cả mọi chuyện xảy ra trong cuốn sách của Hà Thục Lệ kia cũng là sau khi tác giả viết hết quyển cha nuôi mới xuất hiện.”
“Mà sự kiện kia chính là nguyên nhân khiến cho thế giới nhỏ số tám bất ổn, thậm chí muốn tan vỡ.”
Chuyện này Giang Hựu Đào đã hiểu, chính là nói quyển sách Hà Thục Lệ kia chính là báo cáo tan vỡ của thế giới nhỏ số tám, cô không cần đọc thêm.
Giang Hựu Đào thật lòng cảm thán người tốt không nhận được báo đáp tốt, sau đó lại may mắn chính mình biết rõ bộ mặt thật của toàn bộ nhà Vu Đại Nha, kịp thời dừng lại, nếu không kết quả của Đỗ Nguyên Châu rất có thể là tương lai của cô.
Chuyện này cũng nói cho Giang Hựu Đào biết, có đôi khi, một số lòng tốt không thể tùy tiện ban phát.
Buổi chiều đám người Giang Hựu Đào người đi học người đi làm, lúc đi qua cổng nhà số một, đúng lúc Hà Thục Lệ từ trong nhà đi ra.
Cô ấy hướng đám người Giang Hựu Đào cười cười, hai bên gật đầu xem như truyền đạt ý tốt.
Trên đường đi, ba chị em Vu Đại Nha nắm tay lau lắc lư trên phố.
Bọn chúng không có cha mẹ, ông bà nội cũng không quản bọn họ, trong khoảng thời gian này ai cho gì ăn đó.
Đáng thương sao? Đúng là đáng thương, cho dù ai thấy ba chị em Vu Đại Nha đều cảm thấy bọn chúng đáng thương.
Nhưng bản tính của bọn chúng đã bị Trương Thủy Tú dạy hư.
Bản tính vì tư lợi, đôi mắt kia vĩnh viễn không nhìn thấy người khác tốt, người khác đối xử với cô ta không tốt một chút, cô ta có thể phóng đại lên vô số lần.
Ngấp nghé cha nuôi, đây là tam quan bại hoại, không có đạo đức.
Đỗ Nguyên Châu với tư cách là một người đàn ông bình thường, ngoại trừ thân tình không có tình cảm gì khác với đứa nhỏ mà mình nuôi lớn, đây là sai sao? Từ chối cô ta là sai sao? Đáng bị cô ta giống như mất lý trí trả thù như vậy à?
Còn có hai người em trai kia của cô ta nữa, rõ ràng bọn chúng biết rõ chân tướng lại vẫn đứng về phía cô ta, bịa ra nhiều lời nói dối bôi đen Đỗ Nguyên Châu.
Từ trong xương tủy của ba chị em này rất xấu xa.
Giang Hựu Đào dẫn theo hai người Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu đi qua bên cạnh Vu Đại Nha, không liếc lấy một cái.
Vu Đại Nha nhìn bóng lưng bọn họ, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, sao bọn họ lại có thể vô tình như thế.
Rõ ràng ba chị em bọn họ đáng thương như thế, sao ba người kia lại có thể ngó lơ bọn họ.
Quá xấu xa rồi, quả nhiên trước đó giúp đỡ bọn họ đều là giả vờ, xú lão cửu!
(Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá)
Sau khi đám người Giang Hựu Đào gặp được Vu Đại Nha, Hà Thục Lệ cũng gặp được Vu Đại Nha.
Thấy kẻ khiến cho gia đình mình tan cửa nát nhà, Hà Thục Lệ không khống chế được suy nghĩ muốn đi đến đâm chết cô ta.
Hà Thục Lệ nhéo bắp đùi mình, ép buộc chính mình tỉnh táo lại.
Không đáng, không dễ dàng gì cô ấy mới sống lại quay về, vẫn nên sống tốt, vì một Vu Đại Nha buông tha cho cuộc sống không dễ dàng gì mới có lại của mình, thật sự không đáng.
Vu Đại Nha chính là gạch ngói, không đáng cùng cô ta cứng đối cứng.
Hà Thục Lệ không hề nhìn cô ta, đi nhanh qua ba người chị em Vu Đại Nha, lúc Vu Đại Nha nhìn thấy cô ấy, ánh mắt cô ta sáng lên.
Đây là người mới đến công xã, nó đại diện cho điều gì? Đại diện cho việc chị em bọn họ không cần chịu đói nữa, Vu Đại Nha tin, không phải mọi người trong công xã ai cũng máu lạnh như thế, rõ ràng bọn họ đáng thương như kia, lại còn thờ ơ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận