Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 255 - Phản hệ



Chương 255 - Phản hệ



Chương 255: Phản hệ
Trương Tuệ Tuệ cười nói: “Mấy ngày nay, hai người chẳng nói với nhau câu nào, thi thoảng nhìn nhau một cái lại đỏ mặt.”
Giang Hựu Đào đã hiểu, đây là hai người họ nhìn nhau vừa mắt, chỉ là còn chưa đâm thủng tầng cửa sổ giấy kia.
Cẩn thận nghĩ lại, thật ra hai người rất xứng đôi, điều kiện gia đình Triệu Vĩnh Lan tốt, gia đình Triệu Vinh Quang cũng không kém, môn đăng hộ đối, không ai chiếm hời của ai.
So với Triệu Vĩnh Lan gả cho Tô Chính Đường hết mức giúp đỡ anh ta không tốt hơn à?
Cô nhìn hai người cười cười, chỉ nói một câu.
“Năm nay hoa đào sau núi chỗ điểm thanh niên trí thức nở nhất định là đẹp.”
Lúc này mặt Triệu Vĩnh Lan đỏ như máu.
Triệu Vinh Quang là một người đàn ông, mặc dù bị trêu ghẹo trong lòng quẫn bách, chẳng qua anh ta vẫn cầm cốc lên nói.
“Nếu thật sự có thể nở, đến lúc đó mời mọi người uống rượu.”
Lần này tiếng cười vang của mọi người có thể làm bay nóc nhà, Triệu Vinh Quang bị rót mấy ly.
Triệu Vĩnh Lan đang ăn cơm nghe Triệu Vinh Quang bảo vệ cô ta ở phía sau, qua loa lấy lệ lời trêu ghẹo của mọi người, trong lòng ngọt như ăn mật vậy.
Vẻ mặt Từ Mãn Thu tò mò nhìn trái nhìn phải, hưng phấn không thôi.
Bữa tiệc rượu này mọi người uống hơi nhiều, ngày hôm sau thức dậy đã là giữa trưa.
Hôm nay là ngày mà xưởng đồ hộp dán thông báo kết quả, sự tình liên quan đến cuộc sống sau này, đám người Lý Vân Anh không ngồi yên được, sớm đã đi lên huyện thành.
Từ Mãn Thu thấy đám người Giang Hựu Đào còn chưa dậy, sau khi làm cơm xong đặt ở trong nồi giữ ấm cũng đi lên núi.
Mặc dù sau khi chuyển nhà người trong thôn cho cô ấy rất nhiều củi lửa, nhưng cô ấy sợ lạnh, luôn muốn chuẩn bị nhiều một chút.
Ở trên núi, cô ấy gặp bác gái cả Từ và con trai út cùng đi lấy củi, bọn họ không nói nhau câu gì.
Một nhà bác cả Từ nhận được không ít chỗ tốt từ chỗ Từ Bảo Châu, hiện tại Từ Bảo Châu không còn khi vận nữa, trước đó bọn họ nhận được chỗ tốt ít nhiều gì cũng bị phản hệ.
Một nhà bác cả từ không ngừng có rắc rối lớn nhỏ kéo đến, giống như hiện tại, rõ ràng bác cả Từ đã đi rất cẩn thận nhưng vẫn va phải cục đá ngã xuống.
Bà cụ Từ và kế toán Từ ở trong ngục giam cũng như thế, so với đám người bác gái cả còn xui xẻo hơn nhiều, giống như Từ Mãn Thu lúc trước vậy, ngay cả uống nước cũng nghẹn.
Lúc lao động còn nhiều lần bốc được công cụ hỏng nhất, nhiều lần đội sổ, bị trừng phạt là chuyện thường ngày.
Trên người có rất nhiều vết thương không thể hiểu được, có đôi khi nửa đêm đau đến không thể ngủ được.
Tiểu ý thức ở trên người Từ Mãn Thu đã chịu khổ cực, sau khi vận hành ổn định muốn bọn họ sống không được, chết cũng không xong.
Từ Chí Cường và Lý Ngân Phượng là cha mẹ ruột của Từ Mãn Thu và Từ Bảo Châu, là người nhận được chỗ tốt nhiều nhất cũng bị tra tấn nhiều nhất, bọn họ càng phải thừa nhận nhiều hơn, luôn có mấy người mà bọn họ đắc tội theo chân bọn họ gặp nhau trong tù.
Đám người kia yểm hộ cho nhau tra tấn hai vợ chồng, mỗi ngày Từ Chí Cường và Lý Ngân Phương sinh hoạt trong cảnh nước sôi lửa bỏng, ngay cả việc ăn cơm uống nước cũng trở thành điều xa xỉ với hai vợ chồng.
Lúc Giang Hựu Đào mới dậy chưa được bao lâu, Từ Đại Chủy mang đến cho đám người Giang Hựu Đào một tin tức.
“Tiểu học và cấp hai của công xã đều thiếu giáo viên.”
“Nghe nói cấp hai thiếu bốn, năm người, tiểu học thiếu hai, ba người.”
Giáo viên các trường luôn ở trạng thái bão hòa, chưa từng thiếu nhiều như vậy, lúc Từ Đại Chủy nghe được tin tức cũng không dám tin.
Từ Đại Chủy không hổ danh người phụ nữ có tin tức nhanh nhạy nhất Liễu Thụ Câu, bà ấy nhỏ giọng nói.
“Chẳng phải Từ Chí Cường đã khai ra rất nhiều quan lại tham ô à? Có rất nhiều người rơi đài, liên lụy cả những người kia, có mấy giáo viên vì tham ô nhận hối lộ mà bị bắt.”
“Mấy giáo viên kia đều là người dạy Từ Bảo Châu.”
Lúc Từ Đại Chủy nói những lời này, Giang Hựu Đào đã biết là chuyện gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận