Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 161 - Lần đầu gặp mặt



Chương 161 - Lần đầu gặp mặt



Chương 161: Lần đầu gặp mặt
Hiển nhiên Giang Hựu Đào đã làm cho anh chàng giao thư sững sờ một lát, chẳng qua anh nhanh chóng kịp thời phản ứng lại, vươn tay gãi đầu mình đáp.
“Tôi tên Phó Thiệu Hoa, là thanh niên trí thức từ thủ đô đến, năm nay mới xuống nông thôn, trước đó được phân đến nông trường Vĩnh Định.”
Nông trường Vĩnh Định cách huyện thành không xa, nhưng thanh niên trí thức được phân đến đó đều có tiền lương, so với thanh niên trí thức được phân xuống nông thôn như bọn họ tốt hơn nhiều.”
“À à, tôi tên Giang Hựu Đào, cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn năm nay, tôi đến từ Thân Thành.” Giang Hựu Đào dựa theo cách thức của Phó Thiệu Hoa, giới thiệu ngắn gọn.
Phó Thiệu Hoa gật đầu: “Có thời gian rảnh chúng ta giao lưu nhiều hơn, tôi đi trước, còn mấy phong thư cần giao nữa.”
Giang Hựu Đào tiễn anh ta ra ngoài sân: “Có thời gian thì đến đây chơi nha.”
Mỹ thiếu niên đạp xe giơ tay lên tùy ý vẫy, sau đó biến mất không thấy.
Giang Hựu Đào nhìn bóng dáng anh rời đi, vươn tay giữ lấy lọn tóc bị gió thổi bay.
Không biết từ khi nào Cố Niệm Vi đã xuất hiện bên người cô, vươn tay vỗ lên vai Giang Hựu Đào, nhìn con đường đất nông thôn đã sớm không còn bóng người, nhướng mày nói: “Sao thế, coi trọng à?”
Giang Hựu Đào cười ha ha một tiếng: “Coi trọng thì không phải, chỉ cảm thấy dáng dấp anh chàng này khá đẹp trai, nhìn thêm mấy lần thôi.”
Vừa rồi Cố Niệm Vi ở trong sân, dáng dấp anh chàng đưa thư kia, cô ấy cũng thấy qua, rất đẹp trai, chẳng qua đẹp thì đẹp cũng không phải đồ ăn của cô ấy, cô ấy thích kiểu người cởi ra có thịt mặc vào thì gầy, nói một cách thông tục là người rắn rỏi.
“Được rồi được rồi, đừng nhìn nữa, cho dù cô có nhìn chằm chằm đường ra cái động, người ta cũng không quay lại, đi thôi, quay về chế biến nấm, tối nay chúng ta xào nấm ăn.”
Nhắc đến ăn nấm, Giang Hựu Đào vừa mới lộ ra sắc tâm quá độ với mỹ thiếu niên kia, trong nháy mắt đã bị cô vứt ra sau đầu.
“Đi thôi, chúng ta ra vườn rau hái ít ớt cay xào cùng mới thơm.”
Giang Hựu Đào vẫn luôn cảm thấy nấm và ớt cay mới là cộng sự hoàn mỹ nhất.
“Được được được, nghe cô, nghe cô.”
Buổi tối hai người nấu cơm ngũ cốc, nấm là do Cố Niệm Vi xào, cô ấy cho rất nhiều dầu và tỏi, nấm xào lên rất thơm, hỗn hợp màu xanh của ớt, hương vị tỏa ra khiến người ta muốn nuốt cả đầu lưỡi.
Sau khi ăn xong lại về phòng của từng người, Giang Hựu Đào nằm trên giường đọc thư hôm nay nhận được.
Thư là do Ứng Triều Vinh viết, mở đầu là những câu hỏi thăm mà niên đại này thường dùng trong thư từ, sau đó xin lỗi Giang Hựu Đào vì lâu như vậy bọn họ mới viết thư cho cô.
Tiếp theo nói đến tình hình sức khỏe của hai người Hách Cúc Hương và Ứng Đức Hưng, sau đấy mới đến kết cục một nhà của Giang An Quốc.
Buổi sáng hôm đó sau khi tiễn Giang Hựu Đào đi, ba người bọn họ đến xưởng đồ hộp.
Giang An Quốc còn chưa được thả ra, bởi vì trải qua cả đêm thẩm vấn, mặc dù gian tình giữa ông ta và Lý Tú Cầm chưa thẩm tra ra, nhưng lại lộ ra chuyện tham ô nhận hối lộ sau khi ông ta thăng chức lên làm chủ nhiệm phân xưởng.
Cách thức tham ô của ông ta rất cao minh, tất cả đều đi qua Lý Tú Cầm xử lý.
Hai vợ chồng bọn họ phân công chính xác công việc, chỉ cần là người muốn đi cửa Giang An Quốc để làm việc, đầu tiên phải đưa tiền hoặc đồ, dùng cách người ta không dễ dàng phát hiện đưa đến tay Lý Tú Cầm, Lý Tú Cầm lại chuyển cho Giang An Quốc.
Sau khi Giang An Quốc nhìn đồ mới quyết định có gặp người tặng quà hay không.
Gặp mặt xong mới lại quyết định giúp hay không.
Giang An Quốc nhận hối lộ không phải là một con số nhỏ, ông ta không dám để trong nhà, ông ta thuê một gác mái trong một con hẻm cực kỳ náo nhiệt, tất cả đồ tham ô đều để ở bên đó.
Lúc không đi làm, hai vợ chồng bọn họ thích nhất là qua gác mái đó đếm tiền, hoạch định tương lai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận