Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 673 - Nữ chính 17



Chương 673 - Nữ chính 17



Chương 673: Nữ chính 17
Tường ngăn với sân sau cũng bị hủy đi, bố cục trong nhà cũng không khác sân trước lắm, nhưng mà gạch ở giữa cạy ra, sân nhỏ chia thành hai bên, một bên là vườn hoa nhỏ, một bên là vườn rau nhỏ.
Giang Hựu Đào đi dạo trong ngoài một vòng, càng nhìn càng thích.
Cô kéo Phó Thiệu Hoa, nói linh tinh với anh việc quy hoạch nhà, Phó Thiệu Hoa cười nghe.
Đợi hưng phấn xong cô đi tới nhà Cố Niệm Vi, Cố Niệm Vi cũng rất hưng phấn, hai người đối mặt liếc nhau một cái, tay nắm tay xoay vòng.
Cho đến lúc này, hai người mới cảm thấy chân thật chuyện mình có một Tứ Hợp Viện ở thủ đô.
Lúc trước cho dù có sổ đỏ tới tay, có chìa khóa tới tay, bọn họ vẫn không cảm thấy chân thật lắm.
Hai người quyết định ngày hôm nay đi ăn một bữa chúc mừng.
Bốn người dẫn theo Từ Mãn Thu ra cửa, bọn họ thấy bên cạnh Giang Hựu Đào có một cô gái mặc áo khoác ô vuông màu đỏ vàng, tết hai bím tóc đẩy một bà cụ khoảng 50 tuổi ra cửa.
Nhìn thấy đám Giang Hựu Đào cô ấy ngẩn người, sau đó cười với bọn họ đẩy bà cụ rời đi.
Khi đi sát vai qua nhau, Giang Hựu Đào nghe thấy được nhắc nhở của Hệ Thống Ăn Dưa: [Đinh… Giám sát thấy nhân vật nữ chính số 17 Dương Nguyệt Hà của ‘bảo mẫu nhỏ trọng sinh’, đang truyền tống cốt truyện mời chú ý kiểm tra và nhận…]

Ăn cơm xong, chuyển nhà xong, dọn đến phòng ngủ chính ở Tứ Hợp Viện, nằm trên giường mềm như bông, trên tủ đầu giường có một chai hồng trà gừng táo Phó Thiệu Hoa làm trước khi đi, cuộc sống thoải mái đến mức thần tiên đến cũng không đổi.
Cô bắt chéo hai chân nằm trên giường xem nội dung quyển sách số 17.
Hiện giờ Dương Nguyệt Hà đã 21 tuổi, kiếp trước khi cô ấy 18 tuổi gả cho đối tượng Lâm Hữu Thành được cha mẹ nhìn trúng.
Sau khi kết hôn cô ấy sống không được tốt, Lâm Hữu Thành thích đánh vợ, Dương Nguyệt Hà bị đánh sảy thai hai lần, không dễ dàng gì mới sinh được một đứa, chỉ vì là con gái mà không được nhà chồng yêu thích.
Sau khi sảy thai hai lần lại sinh con có thương tổn lớn đối với cơ thể cô ấy, mãi đến khi con gái cô ấy 6 tuổi cô ấy đều không mang thai, dưới làm chủ của cha mẹ chồng cô ấy nhận con trai của em trai Lâm Hữu Thành làm con nuôi.
Đời đó cô ấy giống như con bò già nuôi lớn con gái nhà mình, nuôi lớn cháu trai, hầu hạ già trẻ cả Lâm gia thoải mái.
Nhưng mà Lâm gia này, không có một ai nhớ kỹ cái tốt của cô ấy.
Lâm Hữu Thành già rồi muốn ly hôn với cô ấy, sống cùng với quả phụ đi theo mấy chục năm, cháu trai vất vả khổ cực nuôi lớn chỉ nhận mẹ ruột không nhận cô ấy.
Con gái cô ấy cảm thấy cô ấy trọng nam khinh nữ, đối xử với cô ấy không tốt bằng cháu trai.
Cô ấy bị đuổi đi, không có một người đứng ra giúp đỡ cô ấy.
Thậm chí nhà mẹ đẻ cô ấy cũng nói cô ấy vô dụng.
Khi cô ấy không còn hi vọng muốn nhảy cầu, cô ấy được chị họ mình cứu.
Khi chị họ cô ấy còn trẻ đã rời khỏi nhà, đến thủ đô làm bảo mẫu, cuối cùng gả cho con trai của chủ nhà.
Lúc nhỏ quan hệ giữa cô ấy và chị họ rất tốt, chị họ cô ấy thương cho cảnh ngộ cô ấy gặp phải, nên đưa cô ấy đến thủ đô.
Mẹ chồng của chị họ cô ấy đã bị liệt hơn mười năm, mấy năm nay cô ấy hầu hạ càng ngày càng khó khăn, Dương Nguyệt Hà được đưa đến thủ đô, chủ yếu là giúp cô ấy hầu hạ mẹ chồng mình.
Dương Nguyệt Hà làm người thành thật, an tâm chịu khó, chăm sóc bà cụ rất tận tâm, khiến chị họ cô ấy dần rảnh rỗi hơn, vì vậy bắt đầu vui chơi.
Cô ấy và đám chị em lâu năm ngày hôm nay đến quảng trường nhảy, ngày mai đi dạo ngoại thành, cả ngày đi sớm về trễ, thường xuyên không ở nhà.
Đám con cái của cô ấy cũng có công việc, không ở khu nhà cũ (tổ tiên để lại).
Thời gian dần trôi qua, trong nhà chỉ còn cô ấy và bà cụ cùng với Tiêu Thành Bình anh rể của cô ấy.
Sau này trong quá trình chị họ Dương Nguyệt Hà đi du lịch xảy ra chuyện, đau đớn giãy giụa ở bệnh viện hai tháng xong trực tiếp mất đi.
Dương Nguyệt Hà hầu hạ cô ấy trong những ngày cuối đời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận