Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 600 - Nói xấu 3



Chương 600 - Nói xấu 3



Chương 600: Nói xấu 3
Mấy người đang nói chuyện kinh ngạc quay đầu nhìn, ánh mắt nhìn lướt qua đám Giang Hựu Đào, cuối cùng mới nhìn về phía Phùng Vân Vân như cười chế nhạo.
Giang Hựu Đào vui vẻ, cô nói với Cố Niệm Vi:
“Vi Vi cô nhìn xem, những người này lén nói xấu sau lưng người ta, không biết còn tửng bọn họ có thù lớn với Vân Vân cơ. Kết quả thì sao, những người này căn bản không quen Vân Vân.”
Cố Niệm Vi và Giang Hựu Đào có thể nói là bạn nối khố, đối với chuyện làm thế nào tổn hại người khác, bọn họ phối hợp rất ăn ý:
“Còn không phải sao. Tôi cũng sợ ngây người, vừa rồi tôi còn đặc biệt đi ra ngoài cửa trường học chúng ta liếc mắt nhìn một cái, xác nhận nơi này là trường học, mà không phải ở đầu thôn.”
“Ồ, hóa ra chúng ta đang ở trường học à?” Giang Hựu Đào giả vờ như vô cùng kinh ngạc: “Những đồng chí đang ngồi kia đều là phần tử trí thức sao? Vi Vi à, cô mà không nhắc nhở tôi, tôi còn tưởng tôi đang ở trong thôn, những người kia đều là mà bà cả ngày nhàn rỗi nói về người này, lại nói về người khác cơ.”
Hai người một người nâng một người đỡ, sắc mặt đám người mới nói về Phùng Vân Vân hết xanh lại trắng.
Phùng Vân Vân nhìn, trong lòng thoải mái hơn.
Lời nói bảo vệ của Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, khiến trong lòng Phùng Vân Vân cảm thấy ấm áp.
Cô ấy nói với người vừa mới nói hăng say:
“Tôi quen cô, cô ở khoa lịch sử, tên là Trương Yến Thanh đúng không? Tốt nhất là cô cầu nguyện trong thời gian cô ở trường học, không xảy ra một chút sai lầm nào, tôi sẽ nhìn chằm chằm cô đấy.”
Phùng Vân Vân vươn hai ngón tay ra, chỉ đôi mắt mình trước, sau đó chỉ về phía Trương Yến Thanh.
Sắc mặt Trương Yến Thanh tái nhợt, cô ta cũng là thanh niên trí thức từng xuống nông thôn, quá khứ của cô ta cũng không phải chưa từng phạm sai lầm.
Đám người vừa rồi còn nói chuyện hăng say với Trương Yến Thanh đều không hẹn mà cùng cách xa Trương Yến Thanh.
Phùng Vân Vân đi qua bọn họ đi lấy nước, vừa rồi không chỉ có mình Trương Yến Thanh nói chuyện, nhưng Trương Yến Thanh là người nói chuyện hăng say nhất.
Cũng không khéo chính là, Phùng Vân Vân chỉ quen mình cô ta, cho nên không nắm cô ta lập uy thì nắm ai?
Bên trong phòng tắm không có người nói chuyện, mọi người đều im lặng làm việc của mình, Phùng Vân Vân lấy nước xong cũng không rời đi, đi đến bên cạnh đợi đám Giang Hựu Đào.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi chậm rãi giặt quần áo, đợi bọn họ rời đi xong, đám người trong phòng tắm mới bắt đầu nói chuyện.
Trở lại ký túc xá, Ninh Lôi còn đang ở trên giường, trên mặt đất thì đầy vỏ hạt dưa.
Giang Hựu Đào thật sự phục tinh thần tự tìm đường chết của Ninh Lôi.
Cô thật sự nghĩ mãi không thông, loại người như Ninh Lôi sao có thể trọng sinh, còn là nữ chính.
Hay là ông trời thích mấy người ngu ngốc?
Phùng Vân Vân cẩn thận từng li từng tí đặt phích nước của Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi dưới giường, đảm bảo đá không trúng xong, cô ấy buộc tóc lên, sau đó xắn tay áo.
Cô ấy đi tới bên giường nắm lấy tóc Ninh Lôi kéo cô ta xuống giường:
“Ninh Lôi, có phải cô cảm thấy tôi rất dễ bắt nạt hay không?”
Ninh Lôi đau đến mức thét lên một tiếng, vô thức vươn tay nắm lấy khung giường: “Phùng Vân Vân, cô điên rồi sao? Cô có bệnh đúng không?”
“Tôi không có bệnh, cô có bệnh.” Phùng Vân Vân dùng hết sức lực của mình kéo Ninh Lôi xuống.
Cuối cùng Ninh Lôi cũng bị kéo xuống, Phùng Vân Vân nhân lúc cô ta ngã xuống ngồi lên trên người Ninh Lôi, nắm lấy cổ tay của cô ta, tát bốp vào mặt cô ta một cái.
“Ninh Lôi, những tin đồn về tôi có phải do cô lan truyền ra hay không. Tôi nói cho cô biết, Phùng Vân Vân tôi nghèo, nhưng không ngu.”
“Tôi còn chưa nói chuyện của cô đâu. Ban ngày dẫn lưu manh đến ký túc xá nữ, bị ủy ban cách mạng bắt, còn cầm tiền muốn hối lộ tôi, bảo tôi nói anh ta không đùa giỡn lưu manh. Bởi vì tôi làm người chính trực, không nhận lấy tiền hối lộ của cô, cho nên cô ôm hận trong lòng, nói chuyện riêng của chúng tôi ra ngoài ư?”
Phùng Vân Vân trở tay tát thêm cô ta một cái:
“Tâm lý của cô đúng là vặn vẹo, tôi chưa từng gặp loại người nào tiện như cô. Nếu cô thích đồn đại linh tinh như vậy, sao không đi ra ngoài nói những chuyện về cô, nói chuyện cô bị trường học xử phạt ra ngoài.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận