Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 293 - Náo nhiệt



Chương 293 - Náo nhiệt



Chương 293: Náo nhiệt
Mặc dù lớn hơn Lâm Mạn Nhu vài tuổi, nhưng là một người quân nhân, nếu Lâm Mạn Nhu gả qua đó, không cách nào đi tùy quân, vậy nhà họ Cố sẽ phải nhân nhượng cho Lâm Mạn Nhu một chút.
Lương Thục Phân lại càng không đáng sợ, lỗ tai mềm, tính tình mềm, bà ta có thể dễ dàng bắt chẹt.
Lương Lai Đệ còn chưa nói xong, Lương Thục Phân đã xông đến, một móng vuốt cào lên mặt bà ta, máu không chảy ra, nhưng da bị trầy xước, đau đến mức Lương Lai Đệ kêu lên một tiếng.
Người nhà họ Lâm nằm trên giường đất nghe tiếng kêu của Lương Lai Đệ vội vàng chạy ra.
Hiển nhiên Lương Thục Phân rất tức giận, không đợi Lương Lai Đệ kịp phản ứng lại đã cho bà ta một bạt tai, sau đó đi lên kéo tóc.
“Lương Lai Đệ, tôi tin tưởng bà như vậy, bà nói con gái bà chưa gả chồng, muốn kết thân với nhà tôi, tôi lập tức đồng ý, kết quả cô con gái rượu kia của bà là loại mặt hàng gì?”
“Là một chiếc giày rách, lúc ở trường học làm loạn, gả chồng rồi cũng không an phận.”
Lương Lai Đệ tìm cơ hội đánh trả.
“Chuyện con gái tôi có đối tượng ở cấp ba cũng đâu giấu diếm gì, trước khi kết hôn bà không đi hỏi thăm nhiều một chút, giống như con heo tôi nói gì thì bà tin cái đó, bà còn tới trách tôi? Là tôi không cho bà đi hỏi thăm sao? Sống nhiều năm như vậy, đầu óc bà bị chó ăn hết vào bụng rồi hả?”
“Bà còn đến đây lảm nhảm với tôi cái gì, con gái tôi gả đến nhà bà còn cùng người ta không rõ ràng, nhất định là nhà bà đối xử với nó không tốt.”
“Bà còn muốn nhà chúng tôi đối xử tốt với cô ta như thế nào nữa, ở trước mặt cô ta cắm hai nén hương cung phụng đúng không? Nhà bà cung phụng cô ta như vậy sao?”
“Nếu bà thích như vậy thì tùy bà.”
Hai người vừa mắng vừa đánh, chỉ một lát sau đã lăn trên nền tuyết.
Người nhà họ Lâm từ trong phòng chạy ra cùng với thôn dân Hạ Hà Câu chạy đến xem náo nhiệt, nghe được đối thoại đều trầm mặc.
Bên kia cha Cố không phải người dễ ở chung gì, ông ta vẫy tay với người nhà họ Cố: “Đánh cho tôi.”
Con cháu nhà họ Cố vọt vào nhà họ Lâm, nhìn thấy cái gì lập tức cầm lên ném vỡ, cha Lâm đi ngăn cũng không ngăn lại được, đại đội trưởng Hạ Hà Câu đi đến nói chuyện với cha Cố, thái độ của cha Cố còn xem như ôn hòa.
“Các vị cũng biết, kết thân với nhà họ Lâm, nhà chúng tôi tốn một số tiền lớn, ngoài sáng lễ hỏi cho 288 tệ, trừ cái này còn cho không ít đồ, cưới một cô vợ như vậy, nhà tôi tốn năm, sáu trăm tệ.”
“Đi khắp cái huyện thành này hỏi thăm, người chịu bỏ ra lễ hỏi cao như vậy cũng không được mấy nhà, chúng tôi không yêu cầu cao sang gì, chỉ cần Lâm Mạn Nhu sống vui vẻ với con trai tôi, chuyện này không khó nhỉ? Nhưng ông nhìn xem, cô ta đã làm những gì?”
“Nhà họ Lâm không thành thật, nhà bà ta ỷ vào chút giao tình lúc tuổi trẻ với bà nhà tôi, che giấu chuyện Lâm Mạn Nhu đã có đối tượng lúc học cấp ba, xuất phát từ tin tưởng, chúng tôi không đến trường hỏi thăm.”
“Về sau biết, chúng tôi cũng không cảm thấy có vấn đề gì, người trẻ tuổi mà, từng kết giao với một, hai đối tượng cũng là chuyện bình thường, hồi tâm sống không phải là được rồi à, kết quả Lâm Mạn Nhu thì hay rồi, lại cùng người ta gian díu, sao chúng tôi có thể nhịn được.”
“Con trai tôi và Lâm Mạn Nhu đã ly hôn, sau này Lâm Mạn Nhu có như thế nào cũng không liên quan đến nhà tôi, chỉ là cục tức này dù sao cũng phải xả ra, đúng không?”
Đại đội trưởng Hạ Hà Câu không nói gì, ông ta cũng có con trai, bình tĩnh mà xem xét, nếu nhà ông ta cưới một cô con dâu như Lâm Mạn Nhu, chỉ sợ nhà ông ta sẽ làm càng quá đáng hơn.
Kết quả đại đội trưởng Hạ Hà Câu cam chịu chính là đồ nhà họ Lâm bị Cố gia đập nát bét, ngay cả nồi cơm cũng bị đập ra vài lỗ thủng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận