Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 307 - Sụp đổ



Chương 307 - Sụp đổ



Chương 307: Sụp đổ
Lúc trước bọn họ chọn chỗ cực kỳ tốt, phía sau có núi vây quanh, từ bên cạnh vòng qua là có thể đến sau núi, nếu không muốn cùng người bên điểm thanh niên trí thức có nhiều tiếp xúc, có thể xây tường ngăn hai sân.
Ý tưởng này cùng Giang Hựu Đào không mưu mà hợp.
“Ngày mai tôi sẽ qua hỏi Thím Đại Chủy một tiếng.”
“Được.”
Nói xong chuyện này, hai người lại nói sang chuyện khác, Cố Niệm Vi hỏi Giang Hựu Đào về tình cảm với Phó Thiệu Hoa.
Giang Hựu Đào chống cằm: “Tình cảm thì có, mỹ thiếu niên mà, nhiệt tình lại chủ động, ai mà không thích chứ, nhưng tôi còn nhỏ, chưa đến 18 đâu, tôi cảm thấy vẫn nên chờ đến 18 tuổi thì kết đối tượng.”
Nói thì nói vậy, nhưng Giang Hựu Đào cảm thấy, có lẽ mình không kiên trì được đến năm 18 tuổi, chưa đến 18 đã cùng Phó Thiệu Hoa ở bên nhau.
Giang Hựu Đào sợ Cố Niệm Vi lại hỏi, vội hỏi cô ấy: “Cô thì sao, cô nghĩ như thế nào?”
“Tôi không vội, ít nhất tôi phải tìm được người mình thích, người mình coi trọng, hơn nữa chưa chắc tôi đã kết hôn.” Cô cảm thấy sau này mình sẽ nói chuyện yêu đương, nhưng kết hôn thì chưa chắc.
Cô ấy không thiếu tiền lại không thiếu đồ, đồ cất trong không gian đủ cho cô ấy dùng đến kiếp sau, cho nên cô ấy không vội, cũng không nghĩ đến gả chồng đi hầu hạ cha mẹ hay nhà người ta.
“Về sau tôi tìm đối tượng, nhất định phải là người cao lớn uy mãnh, có thể ngày ngày làm bạn bên mình, tốt nhất là kiểu người cha mẹ đều mất.” Cố Niệm Vi cảm thấy câu khi đó Giang Hựu Đào nói rất đúng.
Có nhà có xe, cha mẹ đều mất, lên được phòng khách, xuống được nhà bếp.
Giang Hựu Đào cũng cười ha ha: “Như vậy là tốt nhất, bớt lo.”
Hai cô gái nói chuyện đến nửa đêm, mãi cho đến khi mí mắt hai người díu lại vào nhau mới đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau Giang Hựu Đào thức dậy, cô quay về phòng mình, nằm ở trên giường đất, lấy đồ ăn vặt ra, bắt đầu đọc báo cáo sụp đổ của tiểu thế giới thứ năm.
Sau khi Chung Thiển Khê về hưu, rốt cuộc cô ấy cũng có thời gian quan tâm đến cảm xúc của mình, cô ấy vẫn luôn có hứng thú với tranh sơn dầu và ký họa của thế giới này, vì học tập hai thứ đó, cô ấy báo danh một trường đại học, mỗi ngày bắt đầu đi sớm về trễ.
Trong lúc học tập, cô ấy quen với một đám bạn già, bắt đầu du lịch thế giới, Tiêu Tử Thần năm lần có thể cùng cô ấy đi ba lần, Chung Thiển Khê lo lắng cho sức khỏe của anh ta, lúc anh ta không đi, chính cô ấy có thể tùy ý chơi xong rồi về.
Năm cô ấy 67 tuổi, cô ấy kết thúc hành trình du lịch về nhà, vừa mở cửa lại nghe thấy tiếng rên rỉ kiều mị từ miệng Tiêu Tử Thần, đó là ngữ điệu mà cô ấy chưa từng từ trên người Tiêu Tử Thần nghe qua.
Chung Thiển Khê đi đến chỗ phòng ngủ của bọn họ, cô ấy mở cửa ra, trên giường của cô ấy và Tiêu Tử Thần, nằm hai cơ thể trần truồng trắng nõn, một là Tiêu Tử Thần ngày ngày ngủ bên cạnh cô, một người khác cô ấy cũng cực kỳ quen thuộc, là em trai ruột của Tiêu Tử Thần, Tiêu Tử Long.
Hai người đối với sự xuất hiện của Chung Thiển Khê hoàn toàn không biết gì, còn đang vừa vận động, vừa thương lượng xem làm sao để sau khi Chung Thiển Khê chết, thần không biết quỷ không hay độc chiếm gia nghiệp mà cô ấy dốc sức gây dựng.
Cả đời này Chung Thiển Khê có thể chấp nhận rất nhiều việc, duy chỉ có phản bội là cô ấy không chấp nhận được.
Gương mặt Tiêu Tử Thần trùng khớp với phó tướng kiếp trước phản bội cô ấy, cô ấy không chút lưu tình cho Tiêu Tử Thần một đao.
Tiêu Tử Long bị dọa cho choáng váng, dưới sự uy hiếp của Chung Thiển Khê, kể ra chuyện giữa anh ta và Tiêu Tử Thần.
Hai người bọn họ ngủ với nhau từ năm 17 tuổi, sau khi từng người kết hôn cũng không chặt đứt tầng quan hệ này, mà cha mẹ bọn họ cũng biết chuyện.
Sau khi Chung Thiển Khê nghe xong Tiêu Tử Long kể, cô ấy dứt khoát giết chết anh ta, sau đó lại đến nhà Tiêu Tử Long giết chết cha mẹ Tiêu, con cái anh ta, cô ấy cũng không buông tha, chỉ để lại vợ Tiêu Tử Long.
Sau khi bị cảnh sát bắt, Chung Thiển Khê thú nhận tất cả tội của mình, sau cùng bị xử bắn.
Trước khi chết, Chung Thiển Khê đã thấy rõ cuộc đời mình.
Cô ấy không dám tin phát hiện, bắt đầu từ khi cô ấy xuyên qua đã càng ngày càng không giống cô ấy.
Thế giới nhỏ làm ra biểu hiện giả dối, vào lúc này sương mù tản đi, Chung Thiển Khê thức tỉnh ý thức thật của mình, thế giới nhỏ bắt đầu sụp đổ.
Nhưng sức lực của Chung Thiển Khê quá mức nhỏ yếu, ý thức của tiểu thế giới chỗ cô ấy quá đặc thù, có sức mạnh quay lại thời gian.
Lúc Giang Hựu Đào gặp Chung Thiển Khê là lúc thế giới nhỏ đã khởi động lại năm, sau lần, nếu lần này Chung Thiển Khê vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh giúp đỡ nhà họ Tiêu như cũ, vậy ngay cả cơ hội đầu thai chuyển thế của cô ấy cũng không có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận