Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 639 - Đuổi đi 1



Chương 639 - Đuổi đi 1



Chương 639: Đuổi đi 1
Trương Lâm Tịch chuẩn bị kéo dài thời gian, cô ta không định trả tiền, cô ta định kéo dài thời gian như vậy, kéo dài tới cuối cùng, đương nhiên số tiền sẽ không giải quyết được gì. Cho dù bọn họ nháo ở bên ngoài cô ta cũng không sợ, cô ta chưa từng nghe nói tới chuyện con cái phải trả lại tiền.
Những lời nói vô liêm sỉ này khiến lồng ngực của Lâm Thục Phượng phập phồng từng đợt, tức giận tuôn trào ra.
Bà ta giơ tay muốn đánh Trương Lâm Tịch, nhưng bị Trương Tự Cường ngăn cản.
Trương Tự Cường nhìn Trương Lâm Tịch nói:
“Nếu có những lời này của cô, vậy tôi yên tâm, hi vọng ngày mai cô có thể theo chúng tôi tới chùa miếu, đến lúc đó cô đừng chiếm cơ thể của con gái tôi không đi ra.”
Trước khi Trương Lâm Tịch xuyên việt cũng đọc nhiều tiểu thuyết, từ trước tới nay cô ta chưa từng thấy có người nào xuyên việt còn có thể trả lại cơ thể.
Hơn nữa kiếp trước cô ta còn sống tới hơn 60 tuổi, Trương Lâm Tây không có một chút dấu hiệu muốn xuất hiện.
Trương Lâm Tịch tràn ngập tự tin: “Được, người nào không đến người đó là rùa đen khốn kiếp.”
Trương Lâm Tịch không sợ đi chùa, kiếp trước cô ta đi chùa nhiều, chưa từng gặp ai nhìn ra cô ta là người xuyên việt.
Trương Lâm Tịch cảm thấy đám hòa thượng, đạo sĩ gì đó kia đều là lừa đảo, chỉ dọa người mà thôi.
Im lặng một lát, cô ta nói:
“Nhưng nếu đến chùa không kiểm tra được gì, chúng ta không còn quan hệ, sổ sách trước đây xóa bỏ, sau này hai bên không nhận nhau.”
Tay Lâm Thục Phượng run rẩy, bà ta cắn chặt môi, không nói một câu.
Chỉ có Trương Tự Cường nói một chữ được.
Trương Lâm Nam ngồi dựa cửa đã bắt đầu lau nước mắt.
Một nhà ba người Trương gia cũng biết rõ, có lẽ con gái của mình đã không còn.
Nếu không đoạn tuyệt quan hệ với Trương Lâm Tịch, bọn họ còn có thể khi nhớ cô ấy thì tới thăm Trương Lâm Tịch.
Nhưng bọn họ cũng biết rõ, nếu Tiểu Tây của bọn họ vẫn còn, cô ấy sẽ không cho phép mình sống thành như vậy.
Trương Lâm Tịch bị người Trương gia nhìn chằm chằm.
Giang Hựu Đào ấn dấu X trên hình ảnh, bỗng nhiên nhớ tới khi mình ở huyện Dương Bình, đã từng thảo luận chủ đề về tu chân giả với Hệ Thống Ăn Dưa.
Hệ Thống Ăn Dưa nói, linh khí ở thế giới này dần biến mất sau một trận đại chiến, những tu chân giả lớn tuổi kia là đám người tu chân cuối cùng ở trên thế giới này.
Bọn họ còn sống.
Giang Hựu Đào hi vọng trong chùa ngày mai đám Trương Tự Cường tới có tu chân giả.
Cô thật lòng hi vọng Trương Lâm Tây vẫn còn, còn có thể trở về.
Ngày hôm sau Giang Hựu Đào dậy từ sớm, vừa mới rời giường cô lập tức mở màn hình của hệ thống ra.
Hệ Thống Ăn Dưa phát tình hình cả nhà Trương gia.
Ba người Trương gia thay phiên trông Trương Lâm Tịch, chỉ sợ buổi tối bọn họ ngủ cô ta chạy trốn.
Trương Lâm Tịch không sợ hãi, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ.
Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy còn ăn hoành thánh mới làm, Trương Lâm Nam cũng thèm.
Cậu ta ở nhà bạn Trương Tự Cường, nhà bạn Trương Tự Cường không ngược đãi cậu ta, nhưng không ưu đãi cậu ta.
Nhà ông ta nhiều con, bọn họ ăn gì Trương Lâm Nam ăn đó.
Hoành thánh nhân thịt như vậy, đã nhiều năm cậu ta không được ăn.
Trương Tự Cường sờ đầu cậu ta, kéo tay cậu ta đi vào, bọn họ muốn đến vùng ngoại ô, chỉ ngồi xe đổi xe cũng mất mấy tiếng, phải ăn no mới được.
Đoạn đường này Trương Lâm Nam không có yêu cầu gì, chỉ muốn ăn hoành thánh mà thôi, không phải chuyện lớn gì.
Lâm Thục Phượng luôn ở bên cạnh Trương Lâm Tịch, ngay cả đi vệ sinh cũng phải nhìn chằm chằm mới yên tâm.
Vừa nghĩ tới trong bụng Trương Lâm Tịch đang mang thai, Lâm Thục Phượng cảm thấy buồn nôn, khó chịu.
Hoành thánh nhỏ tươi ngon, bên trong canh còn thêm rong biển và tôm khô, lại thêm một muôi dầu ớt, hương vị rất ngon.
Đã ăn xong, người Trương gia kéo Trương Lâm Tịch ngồi trên xe đến một ngôi miếu nổi tiếng ở vùng ngoại ô thủ đô.
Ngôi chùa được xây ở dưới chân núi, cách không xa lắm còn có một đạo quan.



Bạn cần đăng nhập để bình luận