Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 538 - Cấp cứu 3



Chương 538 - Cấp cứu 3



Chương 538: Cấp cứu 3
Vừa quay đầu, cô thấy được Liên Tân Lan vợ của thầy Hứa cùng ký túc xá với cô đang che bụng được người ta đỡ từ trên lầu xuống.
Mà người đàn ông đỡ cô ấy, rõ ràng không phải thầy Hứa.
Giang Hựu Đào không nhịn được ngồi xuống cái ghế bên cạnh cửa, sau đó cô nghe thấy rõ người đàn ông bên cạnh Liên Tân Lan nói với cô ấy:
“Lúc này em mới phá thai xong, nên tĩnh dưỡng thật tốt, nếu không để thầy Hứa biết rõ, anh ta sẽ lại nháo. Lần trước các em nháo một lần, phá thai nhiều hại cơ thể, em vẫn còn trẻ tuổi, đâu cần dùng cơ thể mình giận dỗi với anh ta.”
Liên Tân Lan thở hổn hển cười một tiếng:
“Anh ta biết rõ thì thế nào? Em cứ phá thì sao, em không thích sinh đứa bé này thì sao, anh ta có gan thì giết em đi.”
Giang Hựu Đào lập tức có tinh thần.

Giang Hựu Đào đợi hai người đi xa, mới ổn định lại được tâm trạng vừa mới được ăn dưa.
Phẫu thuật viêm ruột thừa làm rất nhanh, chỉ một lát đã xong.
Giang Hựu Đào đăng ký thủ tục nằm viện, Từ Thu Nguyệt được đẩy đến phòng bệnh.
Cô ấy vẫn còn chưa hết thuốc tê, Giang Hựu Đào nói với cô ấy:
“Em nghỉ ngơi đi, chuyện khác đừng lo lắng, cô đã hỏi bác sĩ, bác sĩ nói em phải xì hơi mới có thể ăn gì đó, cho nên bây giờ chịu đói một lát. Giữa trưa cô bảo Lý Tiểu Lan đến với em, nếu buổi tối người nhà em còn chưa tới, cô sẽ tới.”
Sau khi Giang Hựu Đào nói xong, Từ Thu Nguyệt gật đầu.
Giang Hựu Đào có chút không yên tâm, lại dặn dò:
“Nếu có chuyện gì thì em cứ gọi y tá, cô đã nói với bọn họ, lát nữa bọn họ sẽ tới.”
“Em biết rồi ạ.”
Giang Hựu Đào lại đi ra ngoài nói chuyện với y tá một lát mới rời đi.
Buổi sáng cô còn chưa ăn sáng, đói bụng muốn chết, cũng may Cố Niệm Vi nghĩ đến cô, nấu một bát hoành thánh cho cô.
Tuy để lâu đã nguội, nhưng hương vị không bị ảnh hưởng.
Giang Hựu Đào ăn như hổ đói hết cả bát, tiết thứ nhất cũng tan học.
Cố Niệm Vi thấy Giang Hựu Đào đã trở về, vội vàng hỏi tình hình:
“Viêm ruột thừa cấp tính, làm phẫu thuật, lát nữa còn phải gọi điện thoại tới công xã của bọn họ, thông báo cho cha mẹ em ấy tới.”
Giang Hựu Đào đã hỏi rõ, thời đại này làm phẫu thuật viêm ruột thừa, phải ba bốn ngày xem tình hình vết thương khép lại mới có thể đi.
Nếu khép lại không được tốt, còn phải ở thêm mấy ngày, dựa vào mình cô chắc chắn không được, vẫn phải bảo cha mẹ cô ấy đến.
“Ừm, công xã của bọn họ cách rất xa, trong chốc lát không tới được. Một lát nữa tôi trở về nấu cháo, giữa trưa mang cho em ấy.”
Hai người thương lượng một lát, thầy Hứa cầm thước tam giác tiến đến, có người mở miệng chào hỏi anh ta, anh ta cười vô cùng ôn hòa.
Tiết thứ hai là tiết của thầy Hứa, thầy Hứa uống ngụm nước xong thì cầm thước tam giác rời đi.
Giang Hựu Đào xoay ghế, dựa về sau: “Cô Trịnh, thầy Hứa kết hôn đã bao lâu? Còn chưa có con sao?”
Cô Trịnh vặn nắp bút máy, nhỏ giọng nói với Giang Hựu Đào:
“Được khoảng bốn năm năm rồi, vẫn luôn không có con. Cũng có người thúc giục anh ta, anh ta luôn nói không sốt ruột.”
Cô Trịnh cảm khái:
“Thầy Hứa là người tốt, nhiều năm như vậy không quản Liên Tân Lan làm gì, thầy ấy cũng chưa từng đỏ mặt tía tai với cô ta, trái lại đối xử rất tốt. Hơn nữa tính khí còn tốt, nhiều năm như vậy tôi chưa từng thấy thầy ấy tức giận một lần.”
“Cô nói xem đàn ông như vậy, sao tôi không gặp được? Chồng tôi bình thường có vẻ không tệ lắm, khi cần làm chuyện gì thì đỏ mặt tía tai, khiến người ta thấy phiền.”
“Đâu phải thế, tôi thấy chồng của cô cũng rất tốt, lần trước tôi thấy chồng cô dẫn hai đứa bé nhà cô ra ngoài chơi, cũng rất cẩn thận.”
Chồng mình được khen ngợi, cô Trịnh cười nói:
“Đúng vậy, chỉ có điểm này tốt, nếu lúc trước không phải anh ấy cẩn thận, tôi còn chướng mắt anh ấy ấy chứ.”
Tiếng chuông vang lên, Giang Hựu Đào ôm sách đi cùng cô Trịnh tới khu dạy học.
Cô Trịnh đánh giá về thầy Hứa, khiến Giang Hựu Đào cảm thấy không khỏe lắm.
Phàm là người đàn ông bình thường, sau khi biết vợ phản bội mình sẽ biểu hiện ra mặt tức giận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận