Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 335 - Làm bạn



Chương 335 - Làm bạn



Chương 335: Làm bạn
Tô Giai Ninh hoàn toàn không để ý Lục Hướng Tiền muốn gì, dù sao hiện tại cô ấy đã không muốn giết Lục Hướng Tiền, vậy hãy để cho anh ta thật tốt còn sống, như thế nào để sống tốt đây?
Căn cứ vào nghiên cứu khoa học, bảy ngày bảy đêm không ăn không uống cũng không chết được, cô ấy chỉ cần không để cho Lục Hướng Tiền chết là được, cơm nước gì đó, mỗi ngày cô ấy để cho anh ta ăn một bữa là đủ rồi, nước không phí tiền, anh ta muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, cô ấy không sao cả.
Còn muốn để cho cô ấy giống như dáng vẻ lúc bắt đầu xuyên không, giống như con rối gỗ tận tâm tận lực hầu hạ anh ta, còn bị anh ta hoài nghi nhục nhã? Tốn mấy năm thời gian mới dần dần cảm hóa anh ta, sưởi ấm anh ta?
Cho chó ăn đi!
“Tôi không đi đâu, tôi đến xử lý chuyện, đã chậm trễ không ít thời gian rồi, buổi chiều tôi còn có lớp.”
Vốn dĩ Giang Hựu Đào đi thẳng đến chỗ Tô Giai Ninh, mọi chuyện xong xuôi, cô cũng nên rời đi.
Tô Giai Ninh nghe thấy cô nói như vậy, nhớ đến bà Trương nói hai người cứu cô là giáo viên, lập tức không giữ nữa, gật đầu nói.
“Vậy được rồi, chờ ngày mai tôi về, mời cô ăn cơm.”
Giang Hựu Đào nói một câu được, cầm lấy con dao sau lưng rời đi: “Con dao phay này của cô, tôi cầm đi, chờ cô về nhà rồi thì qua chỗ tôi lấy.”
Tô Giai Ninh lộ ra nụ cười xán lạn, đã lâu rồi cô ấy chưa cười thật lòng như vậy.
“Được.”
Giang Hựu Đào rời đi.
Không dễ dàng gì mới đi một chuyến đến huyện thành, cô đương nhiên phải đi tìm Trương Đức Trân, đem hạt dưa mà cô tích góp đã lâu bán ra, đã lâu cô không đến, hai thế giới nhỏ kết thúc trong thời gian ngắn, hạt dưa trong balo của cô đã rất nhiều.
Trương Đức Trân nhìn thấy cô thì rất vui, hạt dưa ở rạp chiếu phim của cô ấy sắp bán xong rồi.
Giao dịch xong, Trương Đức Trân nhỏ giọng nói với Giang Hựu Đào: “Gần đây có mấy người lắc lư trước mặt chị, đều là để nghe ngóng em.”
Giang Hựu Đào nghĩ đến Tiêu gia mà hai người đi lướt qua cô nhắc đến: “Bọn họ tìm em làm gì vậy?”
Trương Đức Trân rót cho Giang Hựu Đào một cốc nước: “Hạt dưa của em bán rất chạy, chỉ sợ em không biết rõ điều đó, lại chỉ bán ở rạp chiếu phim bọn chị, nếu như một người không đi xem phim, nhiều nhất chỉ có thể mua hai gói, cũng không kiên trì được lâu như vậy.”
Giang Hựu Đào xem như hiểu biết nhiều, loại hình giới hạn lượt mua, cô từng nghe qua, nhưng lần đầu tiên nghe thấy giới hạn số lượng hạt dưa.
Thật đúng là con người sống lâu, chuyện gì cũng có thể nhìn thấy.
Lúc này số lượng hạt dưa mà cô bán cho rạp chiếu phim giống như lần trước, 300 cân tất cả các vị.
Trương Đức Trân còn chưa nói hết: “Sau khi biết hạt dưa của em có vị gì, bên ngoài có không ít người làm theo, nhất là hạt dưa vị bơ bán chạy nhất, còn có người chạy đến tỉnh thành mua bơ bỏ vào rang, rang ra vị gì cũng không phải.”
Trương Đức Trân nói xong còn cảm thấy có chút buồn cười, bí phương chính là bí phương, nếu thật sự đơn giản bị người ta biết được, nhìn ra được, đó còn là bí phương sao?
Giang Hựu Đào không cười, cô hỏi Trương Đức Trân: “Trong tay em còn không ít hàng, chỗ rạp chiếu phim của chị không bán được nhiều như vậy, chị có hứng thú làm ăn không?”
Trương Đức Trân với tư cách người trung gian mua bán hạt dưa, chi phí bao nhiêu, lợi nhuận bao nhiêu, Giang Hựu Đào không tin cô ấy không động lòng, cô đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi.
Hiện tại cô là giáo viên, nền tảng học sinh lại kém, không thể dạy tốt trong ngày một ngày hai được, cô không có thời gian như lúc trước lên huyện thành bán dưa.
Hiện tại đại hoàn cảnh không tốt, đi trên đường mang theo bọc to bán hàng vẫn có chút nguy hiểm, vì thế tìm cho mình đại lý sẽ đơn giản hơn.
Cô và Trương Đức Trân giao tiếp không ít, cô ấy là một người có dã tâm, nếu như không có dã tâm, lúc trước cô ấy sẽ không trực tiếp chủ trương bán hạt dưa ở rạp chiếu phim.



Bạn cần đăng nhập để bình luận