Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 58 - Nhiệm vụ đầu tiên



Chương 58 - Nhiệm vụ đầu tiên



Chương 58: Nhiệm vụ đầu tiên
Nếu là đời sau, nửa cân đường đỏ kia cô cho thì cho, nhưng bây giờ cô không tặng nổi nửa cân đường đỏ này, cho nên cô cũng không ra vẻ, hào phóng gật đầu.
Thím Tưởng Tứ càng thêm vui vẻ, có đường đỏ này, lúc bà ta đến nhà con rể sống lưng ưỡn thẳng tắp, bà thông gia lòng dạ hẹp hòi kia cũng có phải xem trọng con gái mình hơn.
Đến bờ ruộng, thím Tưởng Tứ không chỉ làm việc của mình, còn tranh giúp Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào ở một bên mò cá, quyết định buổi chiều lúc đưa đường đỏ cho thím Tưởng Tứ sẽ cho bà ta thêm một viên kẹo đại bạch thố.
Thời buổi này kẹo sữa quý giá, còn là cậu út cho cô, cho nhiều cô đau lòng.
Mò cá đến lúc tan tầm, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi cùng nhau trở về, trên đường đi còn nhét vào tay Giang Hựu Đào một miếng khô bò.
“Anh họ tôi đang tham gia quân ngũ bên Mông Cổ, anh ấy có gửi về một ít khô bò, dì tôi cho tôi một ít.” Cố Niệm Vi bỏ khô bò vào trong miệng nhai.
Anh họ gì đó đều là do cô ấy bịa ra, chẳng qua khô bò này quả thật là bên Mông Cổ, cô ấy tích trữ được mấy trăm cân, mấy năm nay lúc rảnh rỗi không việc gì làm, cô ấy thường nhai một chút, mùi vị khá ngon.
Giang Hựu Đào đã mười ngày không được ăn thịt, cô thật sự thèm đến hoảng, gần đây hệ thống ăn dưa đã có kinh nghiệm, chỉ cần cô có suy nghĩ muốn kiếm chút lợi ích gì, nó lập tức ẩn thân.
Điều này khiến một người có suy nghĩ đơn phương nghiền ép hệ thống như Giang Hựu Đào có chút buồn bực.
Thịt khô bò có vị cay, mùi vị rất nồng, vừa cay vừa thơm, ngon đến mức nước mắt Giang Hựu Đào muốn chảy xuống.
Cô níu tay Cố Niệm Vi: “Chị em tốt, cô liên hệ giúp tôi với bên anh họ cô, để anh ấy mua giúp tôi hai cân khô bò, bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý.”
Nước mắt Giang Hựu Đào rưng rưng.
Cô xem như đã thấy được rõ ràng, hệ thống ăn dưa cũng chỉ là hệ thống bánh vẽ, cái gì mà chỉ cần làm nhiệm vụ, ăn no mặc ấm đều được, còn có thể đi lên đỉnh cao của nhân sinh.
Tất cả là lừa dối, từ khi cô xuyên qua đến nay, ngoại trừ lúc mới bắt đầu lừa được từ chỗ hệ thống được một ít vật tư, cô không cầm được thứ gì từ trên người hệ thống ăn dưa nữa.
Nhiệm vụ lại càng không có, hiện tại đối với cô mà nói, tác dụng duy nhất của hệ thống ăn dưa là không gian cất trữ.
Hệ thống giống như đàn ông vậy, đều không đáng tin cậy.
Là một cô gái thích thịt đến nỗi mỗi ngày ngày không thể rời bỏ, ngày hôm qua Giang Hựu Đào ăn sủi cảo nhân thịt, hôm nay ăn khô bò, khiến cho con sâu thèm ăn bị che giấu trong khoảng thời gian này của Giang Hựu Đào bị gợi lên.
Quả nhiên muốn ăn thịt vẫn nên dựa vào chính mình, cô quyết định sau này cô sẽ đi theo Cố Niệm Vi lăn lộn, về sau Cố Niệm Vi chính là đại ca của cô, cô ấy bảo cô làm gì, dưới điều kiện tiên quyết không vi phạm pháp luật, đạo đức, cô sẽ làm cái đó.
Về phần hệ thống ăn dưa cùng với đủ loại nhân vật ăn dưa, để cho nó bay theo gió thôi.
Dù sao xem như cô đã nhìn ra, hệ thống ăn dưa này không giống như trong tiểu thuyết trước kia cô từng đọc có hệ thống trâu bò nổ banh trời đối với ký chủ luôn có cơ chế trừng phạt.
Hệ thống ăn dưa không có, cô sợ nó làm gì? Có gan thì loại bỏ cô.
Làm một người ăn dưa thế kỷ mới, Giang Hựu Đào có được một đặc tính của người trẻ tuổi trong thời đại mới, ví dụ như bất chấp tất cả.
Hệ thống ăn dưa đã được Giang Hựu Đào thả ra, suy nghĩ của cô bị nó đọc hết.
Hệ thống ăn dưa tủi thân đến phát khóc: “Ký chủ, đại khái cô đã quên rồi, từ lúc chúng ta xuyên qua khe hở thời không đi đến niên đại này, cô lập tức đơn phương che chắn tôi, tôi muốn phát nhiệm vụ cho cô cũng phải đợi đến lúc được ra ngoài mà.”
Giang Hựu Đào trợn to mắt, cô cẩn thận nghĩ ngợi, phát hiện quả thật như thế.
Náo loạn hồi lâu thì ra vai hề lại chính là mình?
Vì sợ Giang Hựu Đào lại nhốt nó vào phòng tối, hệ thống ăn dưa vội vàng phát nhiệm vụ.
“Đinh… Phát động nội dung cốt truyện quan trọng, mời ký chủ vào chỗ, lập tức tiến về nhà họ Lâm ăn dưa, phần thưởng nhiệm vụ ngẫu nhiên.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận