Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 147 - Cốt truyện hai 1



Chương 147 - Cốt truyện hai 1



Chương 147: Cốt truyện hai 1
Sau khi lên cấp ba lại cùng Tô Dương nói chuyện yêu đương, sau khi tốt nghiệp cấp ba, hai người bọn họ lại gấp không chờ nổi nói chuyện kết hôn.
Thế nhưng cuộc sống sau khi kết hôn lại không như mong muốn.
Tô Dương là một người đàn ông rất nghe lời mẹ, Hạ Hà Vũ lại là một người bị chiều hư, hoàn toàn không làm được loại chuyện ép dạ cầu toàn, vì thế mẹ chồng nàng dâu hai người thường xuyên khắc khẩu.
Tô Dương không chịu nổi bầu không khí gia đình như vậy, mỗi khi mẹ chồng nàng dâu tranh cãi, anh ta lại trốn ra ngoài, sau đó cứ trốn tránh trốn tránh, trốn vào cái ôm của một người phụ nữ khác.
Từ đó về sau anh ta không ngừng có phụ nữ ở bên ngoài, hai người dây dưa gần mười năm, sau cùng ly hôn.
Trong lúc này Hạ Hà Vũ sinh một trai, một gái, sau khi ly hôn, nhà họ Tô không cho cô ta dẫn theo đứa nhỏ nào, một mình đơn độc rời nhà đi.
Bởi vì cô ta không nghe lời, cha mẹ anh trai thất vọng với cô ta đến cực điểm, cô ta cũng không dám trở về đối mặt với bọn họ, cho nên lựa chọn đến huyện thành làm công nhân, mỗi tháng được mấy chục tệ tiền lương.
Khi đó đã là niên đại 80, sau khi cải cách mở ra, Tô Chính Đường đi ra ngoài lang bạt, lúc Hạ Hà Vũ ly hôn, giá trị con người anh ta đã mấy chục vạn, ở huyện thành cũng được xem như nhà giàu số một, số hai.
Không chỉ như thế, anh ta cưới thanh niên trí thức Triệu Vĩnh Lan ở điểm thanh niên trí thức, sau này đối xử với Triệu Vĩnh Lan cực kỳ tốt, còn sủng cô ta lên tận trời.
Hai người xây nhà ở huyện thành rồi định cư ở đó, mỗi lần Hạ Hà Vũ đi làm tan tầm về nhà đều phải đi ngang qua cổng nhà bọn họ.
Cứ đối lập như vậy, trong lòng Hạ Hà Vũ chịu giày vò, nhất là khi cô ta thảm hại ly hôn mà Triệu Vĩnh Lan càng ngày càng sống tốt, nội tâm cô ta không cam lòng, cô ta hối hận.
Cô ta từng vô số lần suy nghĩ, nếu như chính mình không cùng Tô Chính Đường chia tay, không kết hôn với Tô Dương, có phải cuộc sống của cô ta sẽ không như thế.
Có lẽ bởi vì quá không cam lòng, cô ta sống lại, sống lại vào ngày đầu tiên cô ta và Tô Dương kết hôn.
Hạ Hà Vũ mừng như điên, chuyện đầu tiên mà cô ta muốn làm sau khi sống lại chính là ly hôn với Tô Dương, Tô Dương đang ở thời điểm nùng tình với cô ta, đương nhiên không đồng ý.
Hai người lôi kéo dây dưa viết hết mười mấy vạn chữ, trong lúc đó cô ta lại cùng Tô Chính Đường dây dưa không rõ.
Đối với người vợ đời trước của Tô Chính Đường là Triệu Vĩnh Lan, cô ta cũng đả kích, sau cùng dưới sự can thiệp của cô ta, Triệu Vĩnh Lan gả cho lão già độc thân ở thôn bên cạnh, cuộc sống trôi qua cực kỳ thê thảm.
Không còn trở ngại gì, Hạ Hà Vũ và Tô Dương ly hôn, phá tan trở ngại thế tục cùng Tô Chính Đường đi đến bên nhau, kết cục của tiểu thuyết chính là hai người hạnh phúc vui vẻ ở bên nhau.
Thời gian cấp bách, Giang Hựu Đào không đọc sách, chỉ xem qua tóm tắt đã cảm thấy trong lòng không ổn chút nào.
“Đây là hối cải văn trong truyền thuyết?”
Hệ thống ăn dưa kiến thức rộng rãi, nói thật sau khi biết nội dung của cuốn truyện này nó cũng cực kỳ cạn lời: “Làm nhục hối cải văn, người ta hối cải văn là sống lại trở về cùng chồng trôi qua cuộc sống tốt hơn, cô ta như thế không phải.”
“Triệu Vĩnh Lan là nữ phụ trong cuốn sách này?” Giang Hựu Đào càng hết chỗ nói, Triệu Vĩnh Lan vừa mới đại chiến Chu Nguyệt Mai chưa được bao lâu, Chu Nguyệt Mai có thể để Triệu Vĩnh Lan làm vợ của con trai út bà ta sao?
Nghĩ cái beep, hiện tại Chu Nguyệt Mai nhìn thấy Triệu Vĩnh Lan chỉ ước gì có thể ăn tươi nuốt sống.
Nhìn từ góc độ Triệu Vĩnh Lan mà xem xét, quyển sách này đã sớm bị sửa nát hoàn toàn thay đổi.
Hiển nhiên hệ thống ăn dưa cũng phát hiện ra điều này, hai người hai mặt nhìn nhau.
Hệ thống ăn dưa còn chưa từng gặp phải vấn đề khó giải quyết như thế, nó nhanh chóng gửi vấn đề này đến hệ thống chủ, hệ thống chủ rất nhanh đã đưa ra phương án xử lý.
“Hệ thống chủ nói, chúng ta chú ý đến cốt truyện chính là được, những thứ khác chúng ta không cần xen vào.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận