Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 304 - Nhìn thấu



Chương 304 - Nhìn thấu



Chương 304: Nhìn thấu
Tô Chính Đường và Triệu Vinh Quang, thật ra bọn họ đều không tốt.
Nhưng chỉ một hành động nhỏ của bọn họ đã khiến trái tim cô ấy gợn sóng.
Cô ấy suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc cũng đã nghĩ thông suốt.
“Chẳng qua tôi sống ở nông thôn quá tĩnh mịch, thấy một người đàn ông đối xử hơi tốt với mình một chút, tôi lại không nhịn được, tôi quyết định sau này sẽ không bao giới yêu đương chết tiệt nữa, tôi sẽ nỗ lực học, nếu thật sự có thể khôi phục cái kia, tôi sẽ thi đỗ trường tốt hơn cánh đàn ông, chờ tôi trải qua đủ chuyện, đừng nói là đàn ông, cho dù là thần ở trước mặt tôi, tôi cũng không động lòng.”
Cùng đàn ông mập mờ, cô ấy sẽ ở kèo trên, Triệu Vĩnh Lan quyết định, về sau cùng lúc mập mờ với nhiều người cùng lúc, như vậy cô ấy sẽ không khó chịu gì.
Mọi người trong phòng đều trầm mặc, bọn họ chứng kiến một cô nàng trap girl ra đời rồi à?
Giang Hựu Đào còn chưa nói gì, Từ Đại Chủy đã chạy đến, bà ấy đi thẳng đến phòng Giang Hựu Đào, ngồi xuống giường đất, kể cho Giang Hựu Đào nghe bát quái trong thôn hơn một tháng nay.
Bà ấy tích cóp một tháng trời, nếu còn không nói cho Giang Hựu Đào nghe, bà ấy sẽ bị nghẹn chết mất.
“Lâm Lão Trang sắp kết hôn rồi, người mà ông ta cưới chính là quả phụ cổng thôn chúng ta, con dâu ông ta không đồng ý, ông ta cầm chăn đệm đi thẳng đến nhà Lưu quả phụ.”
“Hai ngày trước Lâm Kiến Trung bị bắt, nghe nói là đầu cơ trục lợi bên ngoài, làm hại thôn chúng ta còn bị người bên trên tra xét một đợt, thôn chúng ta không nghe được phong thanh gì, bác cả nhà Mãn Thu, trong nhà giấu bình hoa triều Đường gì đó, hai vợ chồng bị đưa đi.”
“Hiện tại toàn bộ nhà họ Từ cũng chỉ còn lại một nhà thằng ba, vợ thằng ba đá cậu ta ra khỏi nhà, đuổi đến ở chỗ phòng trước kia của Từ Bảo Châu, nói là muốn ở riêng."
"Còn Tô Dương nữa, cậu ta lén lút qua lại với một người phụ nữ ở Lâm Gia Điếm, bị chồng người ta đuổi đến công xã đánh, chân bị đánh gãy một bên, công việc ở trạm lương cũng mất.”
“Về phần Tô Chính Đường, cậu ta kết hôn với con gái của thầy dạy nghề, trong khoảng thời gian này, cả ngày Chu Nguyệt Mai kiêu ngạo, kết quả hai ngày trước, sau khi Tô Chính Đường dẫn theo vợ mình về thôn thì không dám nữa, cô nàng kia ấy à, mắt lồi như mắt ếch xanh, răng hô, trồng trọt gì đó không biết làm, cô ta xuống ruộng đứng đó há mồm chỉ tay.”
“Người còn rất kiêu ngạo, đi vào thôn chúng ta lúc thì ghét bỏ cái này không tốt, cái này bẩn, người không biết còn tưởng cô ta là công chúa hoàng tộc nào, đúng là làm ra vẻ”
Nói xong chuyện này, Từ Đại Chủy lại sầu.
“Chú Mãn Trụ của cháu nói, nơi chúng ta còn phải đến thêm một đám thanh niên trí thức nữa, phòng ở của các cháu cũng không để đó mãi được, bọn cháu nên sớm tính toán, đám người thanh niên trí thức các cháu đều là người tốt, nhưng ai dám bảo đảm người mới cũng thế chứ?”
Từ Đại Chủy nói xong một tràng, cả người thoải mái không thôi, bà ấy định đi về, vừa ra khỏi cửa đã thấy một cô gái mặc áo bông đỏ đi đến.
Từ Đại Chủy vỗ đùi: “Thím quên không nói cho mấy đứa nghe, cháu gái của thím cũng đến, sau này con bé làm ở trạm nông khoa công xã, về sau các cháu ở công xã quan tâm đến con bé một chút.”
“Tiểu Khê, cháu qua đây, để thím giới thiệu cho cháu thanh niên trí thức Giang, con bé tên Giang Hựu Đào, đây là thanh niên trí thức Cố, tên Cố Niệm Vi.”
“Con bé tên Chung Thiển Khê, mấy đứa làm quen với nhau đi.”
Theo Chung Thiển Khê đi về phía bọn họ, âm thanh nhắc nhở của hệ thống ăn dưa theo đó mà đến.
“Đinh… giám sát đến “Thập Niên 80: Tiểu kiều phu ôm yếu của nữ tướng quân. Nữ chính Chung Thiển Khê, cốt truyện đang loading…”
“Loading xong, mời ký chủ tìm đọc.”
Tên này… Giang Hựu Đào cạn lời.
Nữ tướng quân cổ đại gì đó, cô có thể hiểu, nhưng tiểu kiều phu ốm yếu là cái quỷ gì.
Dù sao Giang Hựu Đào cũng không tưởng tượng ra nổi.
Thời buổi này độc giả thích cùng với góc độ viết văn của tác giả lạ vậy sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận