Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 542 - Thuốc chuột 2



Chương 542 - Thuốc chuột 2



Chương 542: Thuốc chuột 2
Liên Tân Lan kéo áo vào, nhìn về phía Hứa Kiến Tân, cô ấy tính thời gian người bán thuốc chuột nói với cô ấy, sau đó đếm thầm trong lòng.
Khi đếm tới mười, Hứa Kiến Tân ngã rầm xuống đất miệng sùi bọt mép.
Có người thét lên, mọi người luống cuống tay chân chạy ra ngoài.
Liên Tân Lan bất chợt quay đầu, ở bên ký túc xá, chỗ cửa ra vào nhà cô Trịnh có một người đàn ông cao lớn đứng im, Liên Tân Lan không nhìn anh ta nữa.
Hứa Kiến Tân được đưa tới bệnh viện, Liên Tân Lan cũng bị Hàn Diên Thanh và chồng cô Trịnh nghe tin khống chế.
Liên Tân Lan bị áp tải đi qua bên cạnh anh ta, hai người đối mặt, đôi mắt của người đàn ông đỏ lên.
Thấy anh ta như vậy, Liên Tân Lan cười vô cùng dịu dàng.

Ban ngày có người đầu độc, còn là độc tương đối mạnh.
May mà đưa tới bệnh viện kịp thời, Hứa Kiến Tân không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng độc tính đã thương tổn phế phủ của anh ta, sẽ có ảnh hưởng lớn tới cuộc sống sau này.
Từ trước tới nay trong khu ký túc xá gia đình chưa từng xảy ra loại chuyện như vậy, lập tức bàn tán xôn xao.
Hệ Thống Ăn Dưa không hổ là tồn tại như đại BUG, nguyên nhân hậu quả của dưa này, Giang Hựu Đào nhanh chóng ăn được rõ ràng.
Vốn cho rằng dưa này là dưa leo quan hệ nam nữ, kết quả mở ra xem, quả thật là mướp đắng trong dưa chuột, dưa sắp khiến Giang Hựu Đào đắng muốn chết.
Trong mấy ngày kế tiếp, Giang Hựu Đào rảnh rỗi sẽ chú ý tới chuyện này, còn trả lời hai lá thư của Phó Thiệu Hoa, gặp mặt Phó Thiệu Hoa hai lần.
Phó Thiệu Hoa đã bắt tay vào chuyển đơn vị, có lẽ không lâu sau sẽ có kết quả.
Đợi Từ Thu Nguyệt khỏi hẳn, an toàn xuất viện, chuyện của Liên Tân Lan cũng có kết quả.
Liên Tân Lan bị đưa đi, công an tiến hành thẩm vấn cô ấy, cô ấy không khai Cố Tố Binh ra, cũng không nói chuyện mượn giống.
Khi công an hỏi cô ấy hai đứa bé cô ấy phá thai là con ai, cô ấy câm miệng không nói.
Cơ quan công an đã đệ đơn truy tố công khai đối với Liên Tân Lan, trong thời gian này cô ấy bị đưa tới một trung tâm giam giữ.
Trong khoảng thời gian ở trại tạm giam, là khoảng thời gian thoải mái nhất đối với Liên Tân Lan.
Không cần lo lắng bị người ta đánh, không cần đi bên ngoài bị người khác dùng ánh mắt khác thường nhìn, cũng không có người ở sau lưng bàn tán cô ấy là loại lăng nhăng.
Trong lòng Liên Tân Lan rất bình tĩnh, cô ấy cũng không nhớ tới Cố Tố Binh một lần, không phải là không nhớ, là không dám nhớ.
Có một số tưởng niệm, vừa nghĩ là sẽ vỡ đê.
Liên Tân Lan biết rõ duyên phận của cô ấy và Cố Tố Binh trong kiếp này không còn, cho nên cô ấy chúc phúc Cố Tố Binh.
Cô ấy hi vọng quãng đời còn lại của Cố Tố Binh bình an, thuận lợi, tái hôn với vợ sống thật hạnh phúc.
Hiện giờ cô ấy tiến vào trại tạm giam, sau này sẽ tiến vào ngục giam, không lo ăn uống.
Hứa Kiến Tân cũng không thể đánh cô ấy nữa, rất tốt.
Ngày hôm nay cô ấy đang lao động, giám ngục tới tìm cô ấy: “Liên Tân Lan, có người tới gặp cô.”
Liên Tân Lan sờ lên mái tóc đã bị cắt ngắn, đi theo sau cô gái kia tới cửa chắn.
Khi thấy người bên kia tấm thủy tinh, biểu cảm trên mặt Liên Tân Lan thay đổi.
Giám ngục đứng ở hai bên, Liên Tân Lan đứng trước cửa sổ thủy tinh im lặng rất lâu, người đàn ông đối diện vẫn luôn gõ cửa.
Tiếng cốc cốc cốc giống như đang gõ lên trái tim của cô ấy, lẫn vào trong nhịp đập của cô ấy, không nói rõ lắm là cái nào nhanh hơn một chút.
Cô cầm lấy microphone, vừa mới cầm lấy người bên kia đã bắt đầu nói chuyện:
“Tân Lan, Tân Lan, em nghe thấy không?”
Giọng nói quen thuộc khiến yết hầu của Liên Tân Lan nghẹn ngào từng cơn: “Anh không nên tới đây.”
Ở trong mắt mọi người, Cố Tố Binh là nhân tình của cô ấy, khoảng thời gian này, có lẽ Cố Tố Binh cũng bị điều tra thẩm vấn không ít.
Anh ta nói ra hết những chuyện anh ta biết, nhưng anh ta không nói chuyện anh ta muốn giết Hứa Kiến Tân.
Không phải là Cố Tố Binh sợ hãi, anh ta biết rõ Hứa Kiến Tân không chết, Liên Tân Lan phải ngồi tù.



Bạn cần đăng nhập để bình luận