Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 612 - Gửi quà



Chương 612 - Gửi quà



Chương 612: Gửi quà
Trình Lâm Phương tới gõ rèm của cô, Giang Hựu Đào kéo ra, Trình Lâm Phương đưa cho cô một xấp thư, nhỏ giọng nói:
“Buổi chiều ngày hôm nay dì quản lý ký túc xá đi lên thông báo với tôi là có thư gửi tới, khi tôi đến phòng thư vừa vặn thấy có của cô và Vi Vi. Tôi đã đưa cho cô ấy, còn đây là của cô.”
Đều là cô gái bằng tuổi, lại ở chung một ký túc xá, hiện giờ mọi người gọi nhau đều không gọi thêm đồng chí, gọi thẳng nhũ danh của nhau.
Giang Hựu Đào ngồi dậy nhận thư, nói cảm ơn với cô ấy, Trình Lâm Phương xua tay đi lên giường, cô ấy ở giường trên của Phùng Vân Vân.
Nhân lúc đèn trong phòng còn chưa tắt, Giang Hựu Đào kéo rèm ra.
Cô có tổng cộng năm lá thư, trong đó có hai lá thư từ Thân Thành gửi tới, người gửi là Ứng Triều Vinh và Triệu Vĩnh Lan.
Hai lá thư khác đến từ tỉnh Huy và Kim Lăng, một lá là của Trương Tuệ Tuệ, một lá là của Lý Vân Anh.
Lá thư còn lại đến từ một cơ quan không rõ lắm ở ngoại thành thủ đô.
Cô mở lá thư của cậu út cô Ứng Triều Vinh trước.
Trong vòng ba năm qua, cô chưa từng cắt đứt liên lạc với Ứng gia.
Sau khi cô có năng lực có tiền, cô thường xuyên gửi đồ về cho Ứng gia, đều là thứ bên kia khan hiếm, trong đó các loại vải thô nhiều nhất, đó là đồ cô mua trong Hệ Thống Ăn Dưa.
Vải thô này cũng không khiến mọi người chú ý, đám phụ nữ nông thôn ở huyện Dương Bình sẽ đan vải thô, cùng lắm chỉ là chất lượng khác biệt mà thôi.
Số vải Giang Hựu Đào gửi cho bọn họ, cũng không khiến người ta chú ý tới.
Một dưa tệ có thể mua một tấm vải, tiền nhiều hơn còn có thể nhuộm màu, số vải này vừa bền vừa mềm, dùng để làm quần áo rất tốt.
Ứng Thải Hà nói với cô qua thư, cô ấy làm quần áo cho người nhà chồng, nhà chồng mở một mắt nhắm một mắt với chuyện cô ấy trợ cấp nhà mẹ đẻ.
Khi Ứng Triều Vinh viết thư có lẽ Ứng Thải Hà cũng ở trong nhà, bởi vậy mở đầu lá thư tràn ngập giọng điệu của cô ấy.
Cả nhà từ trên xuống dưới đều biểu hiện ngạc nhiên vui mừng chuyện cô thi đỗ đại học thủ đô, nhất là Ứng Đức Hưng.
Ông ta đẩy xe lăn, cả ngày lượn lờ trong thôn, gặp người ta sẽ nói chuyện Giang Hựu Đào thi đỗ đại học thủ đô, khiến đám ông bà già trong thôn đều cảm thấy ông ta phiền.
Hách Cúc Hương cũng cả ngày lượn lờ bên ngoài, thích tụ tập nói chuyện phiếm với người ta.
Thậm chí nhà chồng của Ứng Thải Hà, sau khi biết rõ cô thi đỗ đại học thì thái độ đối với Ứng Thải Hà cũng thay đổi.
Gần đây bắt đầu có nhiều người tới cửa giới thiệu đối tượng cho Ứng Triều Vinh.
Ứng Triều Vinh sắp 30, đi xem mắt mấy người xong thì định ra, là một cô gái còn chưa về nhà chồng đã góa chồng, ở nhà mấy năm, hiện giờ em trai nhỏ trong nhà lấy vợ, không đủ phòng, muốn đuổi cô gái này ra ngoài lập gia đình.
Cô ấy không chê cơ thể của Ứng Triều Vinh có khiếm khuyết, cô ấy cũng là nàng dâu tốt nhất Ứng Triều Vinh có thể tìm được, hai người đã đính hôn, hôn lễ định vào tháng sáu sang năm.
Cuối thư là giọng điệu của Ứng Đức Hưng, ông ta muốn Giang Hựu Đào trở về một chuyến.
Giang Hựu Đào đã gập lá thư vào, cho vào phong thư.
Nghỉ hè năm nay đã là năm 78, thanh niên trí thức trở về quê hương càng ngày càng nhiều, Giang Hựu Đào cũng định trở về Thân Thành một chuyến.
Ngoại trừ thăm người thân của nguyên chủ ra, còn phải mua hai căn nhà to có vườn hoa ở đoạn đường đẹp của Thân Thành.
Cho dù không có hai căn, một căn cũng được, đợi qua năm mới phá bỏ và di dời đi nơi khác, cả đời cô không cần phải rầu rĩ.
Đến lúc đó muốn làm việc thì làm việc, không thích làm việc thì làm bà chủ, ở nhà thu tiền thuê nhà, nghĩ tới cuộc sống ngày ấy lại cảm thấy vui vẻ.
Hiện giờ mấy thứ đó thoạt nhìn như củ khoai lang phỏng tay, nhưng qua 10 năm lại qua 10 năm, chính là muốn mua cũng không mua được.
Hiện giờ Ứng Triều Vinh sắp kết hôn, cô đặt chuyện này trước việc mua căn nhà to có vườn hoa.
Cô mở thư của Triệu Vĩnh Lan ra, Triệu Vĩnh Lan nói cô ấy thi đỗ đại học đường sắt ở Thân Thành, đợi cô ấy tốt nghiệp, chính là công nhân đường sắt vinh quang.



Bạn cần đăng nhập để bình luận