Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 675 - Mua đồ



Chương 675 - Mua đồ



Chương 675: Mua đồ
Khi Cố Niệm Vi đến tìm Giang Hựu Đào đúng lúc gặp bọn họ, vì vậy nhướng mày hỏi: “Đào Đào, cô mua đồ gia dụng rồi à?”
Giang Hựu Đào gật đầu, Tiểu Hà rất nhiệt tình với Cố Niệm Vi, nói thẳng với Cố Niệm Vi:
“Vị đồng chí này cũng muốn mua đồ gia dụng sao? Nếu mua đồ nội thất nhất định phải tìm tới cửa hàng nội thất quốc doanh của chúng tôi. Chỗ chúng tôi có đủ loại đồ nội thất, chất lượng tốt kiểu dáng mới.”
Trước đây Tiểu Hà ngày ngày tuần tra trong trường học, Cố Niệm Vi cũng nhận ra anh ta:
“Tôi biết anh, anh không phải là người của đội bảo vệ trong trường chúng tôi sao? Sao bây giờ lại bán cái này?”
Tiểu Hà đã sớm nghĩ xong lý do thoái thác:
“Nhân viên bảo vệ chỉ có ít tiền lương, không nuôi sống được trong nhà, cho nên tôi tìm công việc hiện giờ. Tuy công việc này mệt mỏi một chút, nhưng giúp giao hàng tới tận nhà còn có một chút tiền vất vả.”
Sau khi Tiểu Hà nói xong thì rời đi.
Giữa trưa tháng sáu ở thủ đô rất nóng, phần lưng áo ngắn tay màu xanh của Tiểu Hà đã bị mồ hôi thấm ướt.
Cố Niệm Vi nhìn bóng lưng anh ta, không biết có tin lời Tiểu Hà nói hay không.
Giang Hựu Đào cũng không rõ lắm, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố Niệm Vi nói:
“Tôi định tới thương lượng với cô chuyện mua nội thất, nếu cô đã mua, vậy thì tôi tự mình đi chọn vậy.”
Giang Hựu Đào gật đầu: “Được.”
Cố Niệm Vi không tiếp tục đề tài này nữa, cô ấy tiến vào nhà của Giang Hựu Đào, bàn bạc với Từ Mãn Thu bị bọn họ làm tỉnh tối ăn gì.
Mùa hạ ở thủ đô trời tối rất muộn, đến hơn 7 giờ trời vẫn còn sáng, mọi người nhân lúc thời tiết còn thoải mái ra cửa.
Bọn họ đi gần đây tiêu cơm, sau đó trở về nhà bọn họ.
Từ Mãn Thu ở phòng phía đông nhà Giang Hựu Đào.
Sáng sớm ngày hôm sau Phó Thiệu Hoa tới, anh mang tới đồ ăn ngon của thủ đô cho đám Giang Hựu Đào, gan xào bánh vòng.
Sau khi ăn cơm xong Từ Mãn Thu trở về trường học.
Kỳ nghỉ hè này, có rất nhiều người không trở về nhà vẫn ở trường học tập.
Từ Mãn Thu không định ở nhà Giang Hựu Đào.
Từ Mãn Thu vừa đi, Giang Hựu Đào và Phó Thiệu Hoa ngọt ngấy một lát, sau đó cô nghĩ tới trong ba lô hệ thống của mình có nhiều hạt dưa như vậy, vì thế cô quyết định đi ra ngoài tiếp tục nghiệp lớn bán hạt dưa.
Giống như lúc trước cô quyết định đi tìm đại lý, mà người cô chọn là Hứa Thanh Thanh ở đầu ngõ chuyển sang bán lương bì.
Đợi Phó Thiệu Hoa về nhà, Giang Hựu Đào đến phòng để đồ một chuyến, lấy mấy cân hạt dưa đến đầu ngõ.
Hứa Thanh Thanh đang trộn lương bì.
Lương bì là mì phở truyền thống chỗ bọn họ, từ nhỏ cô ấy đã học nấu từ bà nội của cô ấy, tay nghề không tệ lắm.
Mùa hạ đến, buổi tối cô ấy làm lương bì chỉ một lát là bán hết.
Đã là năm 78, mọi người đã không còn quản nghiêm mấy người bán hàng rong quán nhỏ nữa.
Hứa Thanh Thanh bày sạp bán lương bì, không có ai đến quản.
Khi Giang Hựu Đào đến Hứa Thanh Thanh đang bận việc.
Cô ấy cắt lương bì trong suốt thành những miếng cỡ ngón cái, đặt chúng vào trong chậu tráng men màu vàng, thêm lạc rang, dưa chuột thái lát mỏng, hành lá và rau mùi, sau đó bắt đầu thêm gia vị.
Dầu mè, một thìa nhỏ bột mè, muối, bột ngọt, nước tương, giấm, nước tỏi và một thìa dầu ớt.
Sau khi quấy mạnh một lúc, dầu ớt phủ lên lương bì một lớp đỏ, thêm những lát dưa chuột xanh, hành lá và rau mùi, lương bì quyện với dưa leo đã hoàn thành.
Một phần lương bì này, Hứa Thanh Thanh bán hai xu.
Ở dưới mùa hạ đỏ mắt này, đám cư dân xung quanh cũng vui lòng tốn 2 xu cảm nhận mùi vị mát lạnh như vậy.
Thím Dương ôm Kiều Bảo Nhi đi ra.
Bà ấy muốn dẫn theo Kiều Bảo Nhi đi đón cháu ruột của bà ấy tan học.
Thấy Giang Hựu Đào, bà ấy vội vàng chào hỏi một tiếng.
Sau khi con trai cả của bà ấy Hình Đại Tân lắp đặt thiết bị các phòng cho Giang Hựu Đào, lại được đám Giang Hựu Đào giới thiệu công trình lớn của Hàn gia, ánh mắt thím Dương nhìn Giang Hựu Đào không khác gì nhìn thần tài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận