Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 598 - Nói xấu 1



Chương 598 - Nói xấu 1



Chương 598: Nói xấu 1
“Chỉ cần đến đăng ký, tôi sẽ không sợ, anh ta có thể nhịn, còn có thể ở thủ đô ép tôi trở về sao?”
“Đến lúc đó đứa bé anh ta không cần thì đưa cho tôi, nếu anh ta cần, tôi sẽ đưa chi phí nuôi dưỡng mỗi năm. Tôi tự nguyện sinh ra, tôi nhận.”
Im lặng một lát, Phùng Vân Vân nói tiếp:
“Tôi hi vọng anh ta giao đứa bé cho tôi. Làm ruộng thật sự rất vất vả, tôi không muốn nửa đời sau của tôi kiếm ăn trên mặt đất, không muốn con của tôi cũng sống như vậy. Tôi muốn con tôi có thể vào thành phố, làm công nhân, làm công việc nhẹ nhàng, không ngu ngốc cả đời.”
“Còn đàn ông, tôi không quan tâm lắm, không phải là đầy đường đều có hay sao? Không có anh ta, nếu tôi muốn gả cho người ta, tôi có thể tìm được người tốt để gả. Không muốn lập gia đình, tôi tốt nghiệp xong có công việc, một mình không tiêu sái sao?”
“Cuộc sống vì một quả trứng gà, một miếng thịt mà đấu đá tính kế lẫn nhau như vậy, người nào thích trải qua, tôi thật sự chịu đủ rồi.”

Lúc này nằm nói chuyện với nhau một lát, lại khiến mọi người lý giải tương đối nhiều về nhau.
Ninh Lôi vẫn luôn không nói chuyện, cũng không có ai để ý tới cô ta.
Nhưng Chung Linh Linh đã quyết định, loại nữ sinh mang lưu manh tới phòng bọn họ, giữ lại ở chỗ bọn họ chính là tai họa.
Dù sao không cùng khoa với bọn họ, cô ấy tin lãnh đạo sẽ đứng về phía bọn họ.
Chuyện này rất hợp với tính toán của Giang Hựu Đào.
Loại người ngu ngốc đầu óc không rõ ràng lắm như Ninh Lôi này, nên cách xa một chút thì hơn, nếu không đến lúc đó vì quá ngu ngốc bị sét đánh, đám người như bọn họ chịu liên lụy thì làm sao?
Trong đôi mắt của Ninh Lôi hiện lên tia sáng, vì báo thù ngày hôm nay, cô ta quyết định tuyên truyền chuyện ngày hôm nay ra ngoài.
Nhất là Phùng Vân Vân, cô ấy không biết tốt xấu, chuyện bỏ chồng bỏ con nhất định phải để các bạn học biết rõ, nếu không các bạn học bị cô ấy lừa thì thế nào?
Bọn họ nói chuyện phiếm nói tới hơn 10 giờ, không biết là ai ngủ trước, đến cuối cùng tất cả đều không có âm thanh.
Một đêm không mơ, sáng sớm ngày hôm sau ăn bữa sáng xong mọi người không trở về ký túc xá, bọn họ đi tìm thầy Giang phụ trách lớp bọn họ.
Thầy Giang nghe nói chuyện này rồi, thấy đám Giang Hựu Đào tới ông ta biết rõ ý đồ bọn họ tới:
“Tôi đã nói với giáo viên lịch sử, ngày mai Ninh Lôi sẽ chuyển trở về ký túc xá khoa bọn họ.”
Ký túc xá khoa lịch sử ở 206, còn cùng một tầng lầu.
Đối với kết quả này, mọi người đều vô cùng hài lòng.
Tạm biệt thầy Giang, khi đi ra khỏi tòa văn phòng, trước mặt bọn họ đi tới một người đàn ông đeo kính gọng vàng, mặc đồ Lenin màu lam.
Khóe miệng anh ta luôn nhếch lên tươi cười, thần thái ôn hòa diện mạo nho nhã.
“Thầy Lục, sao hôm nay thầy tới sớm như vậy?”
Có người hướng dẫn chào hỏi anh ta, anh ta cười nói:
“Không dễ dàng gì mới nghênh đón sinh viên mới, trong lúc này tôi kích động không chịu được. Lúc này sáng sớm đã tỉnh dậy, còn trang điểm một lát, chỉ vì để lại ấn tượng tốt cho các bạn học mới.”
Anh ta nói xong, lại nhìn người nói chuyện với anh ta:
“Thầy Trương, thầy cũng đến sớm như vậy, còn tràn ngập tinh thần như thế, chẳng phải cũng vì lý do giống như tôi sao?”
Trong giọng nói của thầy Trương có chút vui vẻ: “Đúng vậy, thầy nói không sai.”
Hai người đi lướt qua đám Giang Hựu Đào, đi về phía văn phòng.
Chung Linh Linh đi phía sau bọn họ, nói với đám Giang Hựu Đào:
“Thầy Lục kia là giáo viên khoa lịch sử, hiện giờ vợ cũ của thầy ấy đang sống ở trong đại tạp viện (nhà có nhiều hộ chung sống) của chúng tôi.”
Giang Hựu Đào không nghĩ tới vậy mà Chung Linh Linh có liên hệ với Lục Phi Chương nam chính của thế giới nhỏ số 14.
Cô hơi kinh ngạc, trong quyển sách này không nói nhiều về vợ cũ của Lục Phi Chương trong mấy năm Lục Phi Chương bị điều xuống cơ sở rèn luyện, nhưng đến hậu kỳ cô ấy là nữ phụ ác độc, là người ngược đãi con, lợi dụng đứa bé tranh đoạt tình cảm, đã tiêu hao sạch áy náy của Lục Phi Chương đối với cô ấy.
Sau này vì bày ra rộng lượng của Ninh Lôi, cô ta chủ động thân thiết với vợ cũ của Lục Phi Chương, bị nhục mạ, bị hiểu lầm năm vạn chữ xong, cuối cùng hai người cũng thành bạn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận