Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 494 - Tôi là người lương thiện mềm lòng nhưng không phải kẻ ngốc



Chương 494 - Tôi là người lương thiện mềm lòng nhưng không phải kẻ ngốc



Chương 494: Tôi là người lương thiện mềm lòng nhưng không phải kẻ ngốc
Anh ta không thể nhịn được nữa rống to với người chê cười lớn nhất: “Cút.”
“Giang Hằng anh nhìn anh xem, nói thật còn không cho người ta nói.” Câu này lập tức khiến mọi người đều cười rộ lên.
Ngay cả bà Vương cũng nhìn Giang Hằng với vẻ tràn ngập khinh thường.
Không có một người phụ nữ nào không ghét đàn ông ăn cơm nhão.
Giang Mẫn ở bên cạnh đã khóc đến choáng váng, Chu Ngọc Dĩnh ném hết đồ đạc cuối cùng của Giang Hằng ra ngoài:
“Anh không trả tôi cũng không sao, tôi tới cơ quan của anh đòi, anh muốn quỵt nợ, cơ quan của anh phải trả đủ.”
“Còn có những thứ Giang Mẫn trộm đi, ngoại trừ ngọc bội ra, những thứ khác cũng mất không ít, đến lúc đó tôi sẽ liệt kê ra một danh sách, các anh dựa vào giá trị thị trường bồi thường đi. Được rồi, cứ vậy thôi.”
Chu Ngọc Dĩnh đóng rầm cửa lại, các giáo viên cũng bị hành động dứt khoát của Chu Ngọc Dĩnh làm cho sửng sốt.
Giang Hựu Đào giơ ngón cái với Chu Ngọc Dĩnh: “Muốn dứt là dứt, thật ngầu.”
Chu Ngọc Dĩnh cười nói:
“Tôi là người lương thiện mềm lòng nhưng không phải kẻ ngốc. Những chuyện Giang Mẫn và em trai anh ta làm đều là chuyện nhỏ, giẫm phải điểm mấu chốt của tôi, vậy thì không nói. Nên thế nào thì làm thế đó, tôi tuyệt đối không nuông chiều.”
Ánh mắt mọi người nhìn Chu Ngọc Dĩnh cũng thay đổi, lúc trước ở trong mắt bọn họ Chu Ngọc Dĩnh hơi ngốc, dù sao không thân chẳng quen, đối xử tốt với bọn như vậy đúng là bất công.
Nhưng hiện giờ không giống lúc trước, ấn tượng của mọi người đối với cô ấy thay đổi, cũng rất tốt.
Chỉ có Giang Hựu Đào biết rõ, đây mới là dáng vẻ Chu Ngọc Dĩnh nên có, thiện lương mềm lòng nhưng có nguyên tắc.
Giang Hựu Đào nói: “Sau này xử lý thế nào cô đã nghĩ ra chưa? Tôi thấy anh trai của Giang Mẫn không phải là người dễ dàng từ bỏ ý đồ.”
Giang Hằng thực sự không phải, trong cả đời Giang Mẫn còn chưa trọng sinh, sau khi anh ta chia tay với Chu Ngọc Dĩnh thì quấn chặt lấy, không chỉ chặn cô ấy ở trường học, còn không ngừng tỏ tình trước công chúng, thâm tình chân thành giống như tình thánh.
Sau khi bị Chu Ngọc Dĩnh lần lượt từ chối, anh ta thậm chí còn nửa đêm trèo vào Chu gia, muốn bá vương ngạnh thượng cung.
Chu Ngọc Dĩnh ở một mình bốn năm năm, đương nhiên không phải ngồi không.
Mỗi ngày trước khi ngủ cô ấy sẽ bố trí một hàng bẫy chuột trong tường, trước mỗi phòng đều có một hàng gỗ đinh, bên cửa sổ cũng có.
Giang Hằng vừa mới nhảy từ trên tường xuống, lập tức bị bẫy chuột kẹp trúng, gỗ đinh trong phòng đều không có tác dụng.
Hai chân Giang Hằng bị thương, còn được đưa tới cục công an.
Ngồi trong nhà giam một khoảng thời gian, sau khi đi ra vẫn làm theo ý mình.
Dáng vẻ thâm tình đó lừa gạt không ít người, còn có người đặc biệt đến trước mặt Chu Ngọc Dĩnh nói chuyện, cũng bị Chu Ngọc Dĩnh mắng trở về.
Đây cũng là nguyên nhân nhà bà ngoại của Chu Ngọc Dĩnh tìm tới, Chu Ngọc Dĩnh không nói hai lời đi theo bọn họ.
Chu Ngọc Dĩnh cũng sợ, cô ấy không biết nếu cô ấy không đi, Giang Hằng sẽ làm ra loại chuyện gì.
Cũng vì Giang Hằng, lại khiến Chu Ngọc Dĩnh sinh ra bài xích đối với sinh vật như đàn ông.
Nếu không phải nam chính Lộ Thanh Thần trong sách nho nhã, đối đãi với người ta chân thành, cho dù là trong nhà giới thiệu cô ấy cũng không động lòng.
Trong cuộc đời Giang Mẫn trọng sinh, Chu Ngọc Dĩnh trôi qua rất thảm, Giang Hựu Đào hi vọng đời này Chu Ngọc Dĩnh sống tốt hơn một chút.
Ít nhất không bị Giang Hằng đáng sợ kia bao vây chặn đường.
Đổi cách nghĩ một chút, nếu Giang Hựu Đào là Chu Ngọc Dĩnh, chỉ sợ cô đã sớm điên mất, loại dây dưa như vậy khiến người ta sợ hãi.
Thầy Lý đi theo bọn họ nói:
“Cô Giang nói đúng, hiện giờ trong trường chúng ta không phải còn có phòng để trống đấy sao? Cô Chu cô trực tiếp chuyển vào ở thì hơn. Ký túc xá gia đình đều là giáo viên và người nhà của giáo viên, đến bên đó có chuyện gì có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
Vừa rồi thầy Lý không nói chuyện, nhưng anh ta cũng quan sát hàng xóm láng giềng xung quanh Chu Ngọc Dĩnh một lần, những người này chỉ có nói miệng không làm gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận