Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 624 - Tính toán



Chương 624 - Tính toán



Chương 624: Tính toán
Trương Lâm Tịch đã có thai xong, cảm thấy cơ thể mình quá quý giá, phòng tắm nhiều người, trên mặt đất đều là nước, trơn trượt, nhỡ đâu va vào đâu đó thì sao?
Cho nên xách nước là chuyện không thể.
Cô ta không nói tiếp lời Giang Hựu Đào nói, nhưng trong lòng không nhịn được thêm nhãn hiệu keo kiệt lên người Giang Hựu Đào.
Giang Hựu Đào không quan tâm Trương Lâm Tịch nghĩ thế nào về cô, cô ta muốn làm gì thì kệ cô ta, nhưng muốn cô làm bảo mẫu không công cho cô ta là chuyện không thể.
Cô quyết định giảm thời gian ở ký túc xá.
Cố Niệm Vi cũng nghĩ như vậy.
Buổi chiều còn có tiết phải học, lấy lại tinh thần một lát Giang Hựu Đào rời giường, Cố Niệm Vi thấy cô dậy cũng rời giường theo.
Hai bọn họ vừa dậy, mọi người đều đứng dậy mặc quần áo ra cửa.
Hiện giờ Trương Lâm Tịch ở giường trên của Cố Niệm Vi, khi Cố Niệm Vi lấy quần áo trong túi, bị Trương Lâm Tịch thấy được bộ vải mới tinh trong túi.
Trong lòng Trương Lâm Tịch xao động.
Khi cô ta xuống nông thôn trong nhà nguyên chủ cho cô ta khoảng 1000 tệ, trước khi gả cho Ngụy Kiếm Phong cô ta không động vào.
Nhưng mà sau khi gả cho Ngụy Kiếm Phong khắp nơi đều tiêu tiền, nhất là lúc trước cô ta mang thai đứa bé kia, cô ta mua không ít vật phẩm dinh dưỡng.
Đáng tiếc đến cuối cùng đứa bé kia vẫn không giữ được, khi sảy thai nằm viện còn tốn không ít tiền.
Một tháng Ngụy Kiếm Phong đưa cho 5 tệ, cô ta cũng giữ lại, mấy năm nay cũng tích lũy được 300-400 tệ, cộng thêm số tiền còn lại lúc trước cho dù thế nào cũng phải 1500, 1600.
Số tiền này, đủ mua một ngôi nhà cách thủ đô xa một chút.
Đợi sau này thủ đô phát triển hơn, phá bỏ và di dời đi nơi khác, cô ta nằm chơi cũng kiếm được tiền.
Kiếp trước cô ta không biết tính toán, thứ gì cũng tiêu bằng tiền của mình, kết quả sau này chỉ mua được một ngôi nhà, mua nhà đúng là kiếm lớn, nhưng bán đi xong thì không còn chỗ để ở.
Trương Lâm Tịch vẫn luôn hối hận.
Vào kiếp này, cô ta có thể không tiêu tiền thì không tiêu tiền, hiện giờ tuy quần áo bằng vải bông không đẹp, nhưng chống rét tốt nên giá cả rất đắt, cô ta không thể bỏ tiền ra mua thứ này.
Cố Niệm Vi không có thai, quần áo bông trên người cô ấy hiện giờ phải 90% mới, đến lúc đó cô ta mở miệng mượn quần áo, Cố Niệm Vi sẽ cho cô ta mượn.
Hiện giờ da mặt cô gái nhỏ mỏng, cô ta còn là thai phụ, không phải bọn họ nên chiếu cố cô ta nhiều hơn sao?
Trương Lâm Tịch nghĩ đây là điều đương nhiên.
Sau khi cô ta nghĩ xong những chuyện này, lấy lại tinh thần, thì phát hiện các bạn học trong ký túc xá không có một người gọi cô ta.
Trương Lâm Tịch đi đến phòng học, sau khi tới phát hiện bên cạnh đám Cố Niệm Vi đã không có vị trí của cô ta, cô ta chỉ có thể ngồi ở hàng trước, ngồi cùng đám sinh viên nam.
Trương Lâm Tịch không thoải mái, Ngụy Kiếm Phong rất bá đạo, kể từ khi hai người ở bên nhau xong, thậm chí cô ta nói nhiều với đồng chí nam mấy câu, anh ta cũng ghen, sẽ khó chịu.
Dần dần Trương Lâm Tịch cũng tự giác duy trì khoảng cách với các đồng chí nam.
Lúc này nếu không phải phía trước thật sự không còn vị trí, Trương Lâm Tịch tình nguyện ngồi một mình.
Học cùng một lớp không có bí mật gì, chuyện Trương Lâm Tịch có thai đã truyền khắp cả lớp, bạn học nam ngồi cùng Trương Lâm Tịch ước gì có thể cách cô ta thật xa, chỉ sợ cô ta có chuyện lại đổ lỗi cho mình.
Không dễ dàng gì mới đợi được đến lúc tan học, bạn học nam kia giống như trên ghế có kim nhanh chóng đứng dậy, chạy nhanh ra bên ngoài.
Đám Giang Hựu Đào người thì ra ngoài cho thoáng khí, người thì đi vệ sinh, căn bản không ở trong phòng nhiều.
Lớp đám Phó Thiệu Hoa ở ngay bên cạnh, so với khoa văn học, người của khoa lịch sử ít hơn một chút, có tổng cộng hơn 40 người.
Phó Thiệu Hoa tới đưa nước cho Giang Hựu Đào, nước là trước khi đi học mới rót vào trong bình, một tiết trôi qua, độ ấm vừa đủ để uống.
Giang Hựu Đào ngửa đầu uống một ngụm, cả người thoải mái hơn.
Mùa đông ở phương bắc rất khô ráo, phải uống nhiều nước mới tốt, nếu không môi sẽ bị khô đi.
Phó Thiệu Hoa nói: “Trưa hôm nay mẹ anh đến, bà ấy bảo chúng ta về nhà ăn cơm tối. Bà ấy hầm thịt dê.”
Phó gia cách đại học thủ đô không xa, đạp xe hơn mười phút là tới, nhà bà ấy ở sau phố nhỏ kia, chính là chỗ Tứ Hợp Viện đám Giang Hựu Đào mua.



Bạn cần đăng nhập để bình luận