Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 352 - Tâm sự



Chương 352 - Tâm sự



Chương 352: Tâm sự
Trong lúc làm việc, muốn nói gì cũng phải có chừng mực chứ?
Từ Mãn Thu tức giận nói: “Không phải anh ta cảm thấy gia thế mình tốt, công việc tốt, nên phụ nữ phải dính lấy anh ta chứ?”
Từ Mãn Thu đã sớm nhìn ra, điều kiện gia đình Thiệu Hồng Niên này rất tốt, nói chuyện làm việc luôn mang theo bộ dáng người thượng đẳng.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi ở đối diện liếc nhau một cái, cảm thấy có lẽ Từ Mãn Thu nói đúng.
Từ Mãn Thu còn nói: “Người đàn ông kia nhìn qua rất nhỏ nhen, chị nói xem liệu anh ta có nói linh tinh về chị Đào Đào trước mặt anh Hoa không?”
Giang Hựu Đào cảm thấy khả năng này rất lớn, nhưng dù sao cũng không chắc chắn được, xem hôm nay buổi tối Phó Thiệu Hoa có đến tìm cô hay khôn.
Nửa tiếng sau, Giang Hựu Đào nhìn thấy Phó Thiệu Hoa xuất hiện trong sân nhà mình, cảm thấy Từ Mãn Thu đúng là thiên tài suy luận.
“Đào Đào, chúng ta ra ngoài tản bộ đi?”
Giang Hựu Đào nói với hai người Cố Niệm Vi một câu, đi theo Phó Thiệu Hoa ra ngoài, vừa ra khỏi sân, Phó Thiệu Hoa đã xin lỗi Giang Hựu Đào về thái độ của Thiệu Hồng Niên, sau đó lại nhờ cô xin lỗi Cố Niệm Vi.
“Quan hệ giữa tôi và người anh họ này cũng không thân thiết lắm, anh ta và Quách Khải An cùng một đơn vị, lần này hai người bọn họ chạy chung một chuyến mới quyết định đến đây thăm tôi.”
“Lúc trước tôi thật sự không biết anh ta và Niệm Vi quen biết, tôi cũng không ngờ đến anh ta lại nhỏ nhen như thế.”
Nghĩ đến những lời Thiệu Hồng Niên nói, Phó Thiệu Hoa vẫn còn tức giận.
Giang Hựu Đào hỏi: “Anh ta nói với anh cái gì? Khuyên anh không nên cùng tôi qua lại thân thiết thêm hả?”
Phó Thiệu Hoa gật đầu: “Đúng là có bệnh, coi anh ta trở thành gì, còn quản đến cả trên đầu tôi.”
Phó Thiệu Hoa tức chết đi được.
Cha mẹ anh khuyên anh nên kết bạn với ai cũng không dám trực tiếp như vậy, Thiệu Hồng Niên coi mình là ai chứ.
Giang Hựu Đào quay người nhìn về Phó Thiệu Hoa: “Phó Thiệu Hoa, ngày hôm nay là anh họ anh không cho anh cùng tôi kết giao bạn bè, ngoại trừ cảm thấy trước kia Vi Vi cho anh ta địa chỉ giả, lừa anh ta, ngoài ra, có phải còn có nguyên nhân khác không?”
Không đợi Phó Thiệu Hoa trả lời, Giang Hựu Đào lại hỏi anh ta: “Hôm nay là anh họ anh cảm thấy tôi không tốt, không cho anh kết bạn với tôi, vậy sau này thì sao, người khuyên anh lại là người thân nhất của anh thì sao. Anh định như thế nào?”
Điều kiện gia đình Phó Thiệu Hoa rất tốt, từ chi phí ăn uống hàng ngày của anh cũng có thể thấy được, trong những lần nói chuyện với cô cũng có thể thấy rõ, đại khái nhà anh còn có chút bối cảnh quân đội.
Gia đình như vậy sẽ chướng mắt cô gái nhà nghèo như cô cũng là chuyện bình thường.
Phó Thiệu Hoa suy nghĩ một lát, anh đáp: “Nhà bác cả bên ngoại có một cô em họ, trước kia rảnh rỗi thường chạy đến nhà tôi, có lẽ là vì nguyên nhân này, nhưng cô tin tôi, dáng dấp cô gái kia trông như thế nào, tôi cũng không nhớ rõ.”
Vẻ mặt Phó Thiệu Hoa nghiêm túc: “Hơn nữa Đào Đào, cha mẹ tôi sẽ không can thiệp vào chuyện tôi kết bạn với ai, đối tượng là ai, chỉ cần là người tôi thích, bọn họ cảm thấy như vậy là đủ rồi.”
“Mấy năm gần đây nhà họ Thiệu mới phát triển, đã cho rằng mình dấn thân vào xã hội thượng lưu, bắt đầu xem thường người khác, ngay cả mẹ tôi cũng lười để ý đến bọn họ.”
Giang Hựu Đào nhìn Phó Thiệu Hoa, lúc anh nhắc đến cha mẹ mình, trong mắt anh ấm áp, lúc nhắc đến nhà họ Thiệu, độ ấm trong mắt phai đi, thêm chút khinh thường.
“Đào Đào, lần này là do tôi sơ sẩy, để anh ta vũ nhục đến trước mặt cô, sau này tôi sẽ không để loại chuyện đó xảy ra nữa.”
Trực giác nói cho Phó Thiệu Hoa biết, ngay cả cô gái mình thích cũng không bảo vệ được, để cô phải chịu tủi thân từ người thân thích của mình, đúng là phế vật.
Là đàn ông nên giống như cha anh, đối với vợ trung trinh như một, bảo vệ bà ấy, đồng thời tôn trọng mọi thứ của bà ấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận