Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 365 - Bướng bỉnh



Chương 365 - Bướng bỉnh



Chương 365: Bướng bỉnh
“Lần này cô ta sống lại trực tiếp ăn vạ người quân nhân kia, đây là anh họ của Ngưu Tuấn Lâm, anh ta và vợ cầm sắt hài hòa cả đời, đối xử với vợ cực kỳ cưng chiều.”
Tiếp đó, hệ thống ăn dưa không nói, Giang Hựu Đào cũng hiểu.
Giang Hựu Đào gặp qua rất nhiều người xuyên không sống lại, nhưng sống lại nhiều lần như vậy, lần sau khổ hơn lần trước, đây là lần đầu tiên Giang Hựu Đào gặp phải.
Hiện tại ngay cả kỹ năng thêu thùa, chỉ sợ Đường Uyển cũng quên sạch?
“Tôi thật sự hiếu kỳ, cuộc sống ban đầu của Đường Uyển như thế nào? Nhìn sự phát triển của lịch sử cổ đại, mặc dù quan niệm đông con đông cháu nhiều phúc, nhưng không không thể quơ đũa cả nắm, phần lớn nữ tính đến tuổi nhất định không sinh nữa.
Giống như Đường Uyển, 45 – 50 tuổi còn liều mạng sinh con, có bao nhiêu ham muốn vậy?
Với tư cách là một người phụ nữ, sinh con là quyền lợi của cô ta, thích thì sinh, không thích thì không sinh, chuyện này không vấn đề gì, nhưng chuyện gì cũng có mức độ của nó, phải nhìn tình huống kinh tế của mình.
Đường Uyển như vậy, không quản điều kiện gia đình như thế nào, không quan tâm tuổi tác bao nhiêu, điều kiện sức khỏe ra sao đều muốn sinh, người như vậy lần đầu tiên Giang Hựu Đào gặp phải.
Đối với quá khứ của cô ta, Giang Hựu Đào thật sự hiếu kỳ.
Nói thật hệ thống ăn dưa cũng hiếu kỳ, nó nói.
“Gia tộc của Đường Uyển cũng được xem như danh môn vọng tộc ở địa phương, phụ nữ nhà bọn họ rất biết sinh, trưởng bối hà cô ta bởi vì đẻ được nhiều mà có được nhân duyên tốt, khi còn sống mẹ của cô ta đã truyền thụ lý niệm đông con đông cháu nhiều phúc.”
“Thậm chí mẹ của cô ta còn quy nguyên nhân cô ta không được chồng cưng chiều là vì cô ta không sinh được nhiều, về sau khi mẹ cô ta chết, cha cô ta cưới vợ mới, đứa nhỏ liên tiếp sinh ra, mẹ kế của cô ta vẫn luôn được cưng chiều không giảm, cô ta lập tức coi lời nói của mẹ là chuẩn mực thờ phụng, sau khi xuyên không đến cũng chưa từng quên.”
Giang Hựu Đào không hiểu nổi.
“Xã hội hiện đại một vợ một chồng, sinh ít có thể nuôi dưỡng đứa nhỏ tốt hơn cũng không khiến tư duy của cô ta thay đổi chút nào sao?”
Hệ thống ăn dưa: “Không, thậm chí cô ta còn bắt đầu hoài niệm một đời với Thẩm Đào.”
Giang Hựu Đào đã không biết nên nói gì mới tốt, kiếp đầu tiên, Đường Uyển còn có sự nghiệp, dựa vào tay nghề của mình, cuộc sống trôi qua không tệ, ngoại trừ sinh nhiều con, xem như cơm áo không lo
Hai đời sau là gì chứ?
Hết lần này đến lần khác, cô ta không tìm nguyên nhân trên đời mình, tất cả quy về việc mình chưa chọn đúng chồng.
Tư tưởng cố chấp kia, Giang Hựu Đào đã không còn lời nào để nói.
Từ trước đến nay cô chưa từng gặp qua người quật cường như vậy, cho dù là con lừa bướng bỉnh nhất trong đội sản xuất cũng phải quỳ xuống gọi cô ta một tiếng chị.
Đối với loại con lừa bướng bỉnh như vậy, Giang Hựu Đào tuyệt đối sẽ cách xa, giống như ý thức của thế giới nhỏ thứ bảy đã nói, giúp cô ta, chỉ sợ lúc cô ta bị sét đánh cũng liên lụy đến cô, không trách được thế giới thứ bảy bỏ cô ta.
Đổi thành cô, cô đúng là suốt đêm khiêng xe lửa chạy đi.
Giang Hựu Đào uống xong một tách trà, Phó Thiệu Hoa đã đến.
Giang Hựu Đào không để anh vào nhà, gọi anh ra bên ngoài nói chuyện.
Cô nhét chiếc túi đựng kẹp tóc vào trong túi áo khoác của anh.
“Đồ trang sức này anh cầm trả lại cho mẹ anh đi, em và Vi Vi đã bàn bạc qua, cảm thấy bọn em không nên nhận.”
“Vốn dĩ chỉ là người trẻ tuổi có chút mâu thuẫn mà thôi, để trưởng bối ra mặt không thích hợp lắm.”
Phó Thiệu Hoa nhìn chiếc túi đựng đồ trang sức một lúc, mới nói: “Được, anh sẽ trả lại cho bà ấy.”
Dừng một chút, Phó Thiệu Hoa nói:
“Quách Khải An là bạn thân nhất của anh, nhà cậu ta và nhà anh ở chung một khu, sau khi trở về, cậu ấy vì đề phòng Thiệu Hồng Niên đến trước mẹ anh nói lung tung, lựa chọn kể chuyện này cho bà ấy nghe trước.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận