Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 470 - Hỏi chuyện



Chương 470 - Hỏi chuyện



Chương 470: Hỏi chuyện
“Những chuyện này là vì ngày hôm nay, chúng ta cần nói về bí mật của con gái. Kế tiếp sẽ đưa micro cho cô Giang và cô Cố, để bọn họ nói cho các em nghe về bí mật này.”
Giang Hựu Đào mở miệng trước tiên:
“Các bạn học có quen tôi, có không quen tôi, nhưng mà ngày hôm nay qua đi, tôi nghĩ mọi người nhất định sẽ quen tôi, tôi là giáo viên ngữ văn của lớp 8-2, tôi tên Giang Hựu Đào, mọi người có thể gọi tôi là cô Giang. Nếu mà các em không thích gọi, thì gọi chị Đào tôi cũng rất sẵn lòng.”
Mấy câu của Giang Hựu Đào, lập tức giảm bớt khẩn trương của đám học sinh, có em nở nụ cười.
Giang Hựu Đào nói xong, lại nói tiếp:
“Mọi người đang trong quá trình trưởng thành, có chút phiền nào nào đối với cơ thể hay không? Ví dụ như bất ngờ có một ngày, lúc trước các em sẽ trở nên chạm vào là đau, sau này theo thời gian dần trôi qua, đợi các em đến 12, 13 tuổi, bỗng nhiên có ngày rời giường thì kinh ngạc phát hiện vậy mà trên quần của các em có máu.”
“Đến lúc đó mọi người đừng kinh hoàng, cũng đừng sợ hãi, đây đều là chuyện bình thường. Bởi vì đây là cơ thể của chúng ta đang trưởng thành, đang phát dục. Điều này cũng đại diện, chúng ta đang lớn lên.”
Bên trong giảng đường vang vọng giọng nói của Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào nói hết sinh lý, thì tới Cố Niệm Vi nói đến thay đổi trong tâm lý.
Cuối cùng, chủ đề của bọn họ tiến tới bảo vệ bản thân mình như thế nào.
“Như vậy vào lúc này, chúng ta nên bảo vệ bản thân như thế nào…”
Trong suốt tiết an toàn này, bầu không khí trong lớp học đặc biệt tốt.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi rất biết cách điều động cảm xúc của các học sinh, đối mặt với từng câu hỏi của mỗi học sinh, bọn họ đều dịu dàng tiến hành trả lời.
Tiết học này trôi qua xong, chủ nhiệm Lý tuyên bố tan học xong, đám trẻ lần lượt đi ra khỏi giảng đường, bọn họ vừa đi vừa thảo luận.
Đối với chủ đề vốn câm như hến, cuối cùng vào lúc này có thể thoải mái nói ra.
Đám Giang Hựu Đào đi cuối cùng.
Có giáo viên trường khác tới hỏi bọn họ về giáo án tiết này, Giang Hựu Đào cũng cho.
Trước khi ra cửa, Giang Hựu Đào thấy một học sinh tên Lý Tiểu Lan trong lớp bọn cô vẫn luôn nhìn cô.
Giang Hựu Đào đi tới bên cạnh cô ấy: “Bạn học Tiểu Lan, em có lời gì muốn nói với tôi sao?”
Khai giảng đã mấy ngày, Giang Hựu Đào đã biết gần hết về các học sinh trong lớp.
Lý Tiểu Lan này là người của công xã Xử Tử Câu bên cạnh huyện thành, cô ấy là đứa bé nông thôn, nhưng cha mẹ cô ấy đối xử với cô ấy rất tốt.
Cô ấy học cũng không tệ lắm, thuộc trên bậc trung.
Lý Tiểu Lan mím môi, Giang Hựu Đào vẫn luôn đợi cô ấy mở miệng, ánh mắt dịu dàng giống như gió xuân tháng ba, cuối cùng Lý Tiểu Lan quyết định hỏi:
“Cô Giang, đàn ông thành niên vừa ôm vừa hôn một cô gái chưa thành niên, là không đúng phải không ạ?”
Vẻ mặt Giang Hựu Đào nghiêm túc hơn, cô dừng bước nhìn về phía Lý Tiểu Lan: “Bạn học Tiểu Lan, là có người làm chuyện này với em sao?”
Lý Tiểu Lan lắc đầu, lập tức phản bác: “Không phải em, là bạn tốt nhất của em, chú của cậu ấy thường xuyên ôm cậu ấy hôn cậu ấy.”
Dưới ánh mắt cổ vũ của Giang Hựu Đào, Lý Tiểu Lan nói rõ mọi chuyện ra.
Năm nay Lý Tiểu Lan 14 tuổi, bạn của cô ấy ngang tuổi cô ấy, mà chú cô ấy nói cũng không phải chú ruột gì, là hàng xóm bên cạnh nhà bạn cô ấy.
Đã kết hôn, có đứa bé, nhưng rất thích bạn cô ấy.
Ôm một cái hôn nhẹ là chuyện thường, từ nhỏ đã như vậy, bạn của cô ấy cảm thấy hành động như vậy rất không thoải mái, rất xấu hổ.
Lần nào cô ấy cũng sẽ né tránh, nhưng lần nào cũng bị chú cô ấy nói.
Đầu tuần Lý Tiểu Lan trở về, bạn của cô ấy thật sự không biết phải làm thế nào, nên tới tìm cô ấy đưa ra chủ ý.
Huyết áp của Giang Hựu Đào vèo một tiếng tăng cao.
“Tiểu Lan, cha mẹ của bạn em biết rõ chuyện này không?”
Lý Tiểu Lan lắc đầu: “Bọn họ không biết rõ, bạn của em không dám nói, cậu ấy sợ nói ra sẽ bị đánh.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận