Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 579 - Anh trai



Chương 579 - Anh trai



Chương 579: Anh trai
Giang Hựu Đào nói: [Hệ thống, nhân vật chính trong thế giới nhỏ của bọn mi càng ngày càng có chênh lệch.]
Hệ Thống Ăn Dưa đã lâu không ăn được dưa, dưa này nó ăn với vẻ say sưa: [Cô không cảm thấy rất máu chó sao? Nữ chính của số 14, thật trâu. Cái gì cũng ăn chỉ không ăn chút giáo huấn, hơn nữa còn lớn đến mức độ, bụng còn to hơn Tể Tướng.]
Hệ Thống Ăn Dưa cũng học được châm biếm.
Phó Thiệu Hoa thấy cô không ngủ, nằm ở giường trên nói chuyện với cô: “Sao không ngủ? Không ngủ được à?”
Giang Hựu Đào gật đầu: “Vâng, ngày hôm qua ngày hôm nay ngủ quá nhiều.”
Từ lúc lên tàu hỏa, thời gian tỉnh không nhiều lắm.
Có lúc ngủ một giấc đến khi tỉnh, toàn thân đau nhức.
Phó Thiệu Hoa xoay người xuống khỏi giường trên, Giang Hựu Đào trợn to mắt nhìn, xoay người nằm thẳng trên giường, Phó Thiệu Hoa thành thạo mát xa lưng giúp Giang Hựu Đào.
Lúc trước khi Giang Hựu Đào đi dạy về mệt mỏi, Phó Thiệu Hoa thấy sẽ luôn xoa bóp giúp cô một lát.
Xoa bóp một lát toàn thân cũng thoải mái hơn.
Từ Mãn Thu và Cố Niệm Vi ở giường đối diện thấy thế, bỗng nhiên cảm thấy có chút không chống đỡ nổi.
Cố Niệm Vi cũng nằm ở trên giường, cô ấy nhìn Từ Mãn Thu:
“Thu Nhi à, xoa bóp lưng giúp chị đi, lát nữa đợi em mệt mỏi, chị cũng xoa bóp cho em.”
“Được ạ được ạ.” Hai người lập tức đạt thành nhận thức chung.
Giang Hựu Đào nhìn hai người xoa bóp cho nhau, đắc ý đến mũi phồng lên.
Trước khi mặt trời xuống núi, bốn người không đi mua cơm nữa, ăn sạch đồ ăn còn dư lại chuẩn bị từ trước.
Lại ngủ thêm một giấc, cuối cùng tàu hỏa cũng đỗ ở thủ đô.
Phó Thiệu Hoa dậy trước tiên, anh hầu hạ Giang Hựu Đào khoác áo khoác, giúp cô chỉnh khăn quàng cổ mũ xong mới mặc áo, xách hành lý nắm tay cô dẫn đầu đi ra ngoài.
Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu theo sát phía sau.
Hai người theo dòng người xuống xe, đúng là không khéo chút nào, Ninh Lôi và Đỗ Tầm An đi trước bọn họ.
Gương mặt Ninh Lôi thì ủ rũ, Đỗ Tầm An nôn nóng đi theo sau nói đủ lời hai.
Giang Hựu Đào còn muốn nhìn, Phó Thiệu Hoa đã thấy anh cả của anh tới đón bọn họ, anh kéo Giang Hựu Đào đi tới bên đó.
“Anh, anh.” Phó Thiệu Hoa ở phía xa gọi.
Anh cả của Phó Thiệu Hoa là Phó Thiệu Quốc nghe thấy giọng nói quen thuộc, quả nhiên thấy em trai nhà mình đang nắm tay một cô gái đi về phía anh ta, sau lưng còn có hai cô gái.
Phó Thiệu Quốc nhanh chóng đi về phía bọn họ, nhận lấy hành lý của bọn họ sau đó nhìn về phía Giang Hựu Đào:
“Là đồng chí Giang đúng không? Đi tàu xe mệt nhọc vất vả, cha mẹ tôi đã ở nhà chờ gặp, chúng ta đi nhanh đi.”
Đã gần rạng sáng, dựa theo thói quen của người thời đại này, muộn nhất là 9 giờ đã ngủ, lúc này cha mẹ của Phó Thiệu Hoa còn chưa ngủ, chắc chắn là đợi đám Giang Hựu Đào.
Đã tràn ngập thành ý.
“Chào anh, em là Giang Hựu Đào.” Giang Hựu Đào hẹn hò lần đầu tiên, cũng là lần đầu tiên gặp người nhà của bạn trai, nên hơi ngượng ngùng.
Phó Thiệu Quốc gật đầu với cô, sau đó nhìn về phía Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu:
“Đồng chí Cố, đồng chí Từ đúng không? Để tôi cầm hành lý giúp hai người.”
Phó Thiệu Quốc đối mặt với ba cô gái nói lời nghênh đón khác nhau, khiến Giang Hựu Đào cảm nhận được tôn trọng.
Phó Thiệu Hoa véo nhẹ tay Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào ngẩng đầu cười với Phó Thiệu Hoa, con mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, Phó Thiệu Hoa nói:
“Đi thôi.”
Phó Thiệu Quốc xách hành lý đi ở phía trước, đám Giang Hựu Đào theo sau.
Một chiếc xe Jeep đỗ bên ngoài nhà ga, hai anh em Phó Thiệu Quốc đặt hành lý vào cốp xe, đám Giang Hựu Đào cùng ngồi ở ghế sau.
Phó Thiệu Quốc lái xe, Phó Thiệu Hoa ngồi ở ghế lái phụ.
Khi xe chậm rãi chuyển động, Giang Hựu Đào thấy Ninh Lôi và Đỗ Tầm An đi ra, Ninh Lôi vứt bỏ anh ta ngồi xe đạp với cha mình, Đỗ Tầm An đứng tại chỗ kinh ngạc nhìn bóng dáng cô ta, cuối cùng bị mẹ của anh ta tát một cái.
Giang Hựu Đào rời mắt, nhìn về phía thủ đô thời đại này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận