Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 507 - Kế hoạch



Chương 507 - Kế hoạch



Chương 507: Kế hoạch
“Cháu yên tâm, thím nhất định sẽ nói với chú Mãn Trụ của cháu.”
Từ Đại Chủy nóng lòng về nhà, nhưng mà ông Vương đã đi đón thanh niên trí thức xuống nông thôn, trong chốc lát không đi được, nên nhẫn nại nói chuyện với Giang Hựu Đào.
Bà ấy nói về Vương Thiện Hỉ và Lý Vân Anh mà Giang Hựu Đào quan tâm trước:
“Xưởng bên công xã đã sớm xây xong, tuyển dụng đều là tuyển đại đội phía dưới công xã, đại đội chúng ta có năm suất, chú Mãn Trụ cháu cho bọn họ, lúc này đi làm đã được hai ba ngày.”
Bọn họ đều có nơi tốt để đi, Giang Hựu Đào vui vẻ thay bọn họ.
Vẫn luôn ngồi đến buổi trưa, Từ Đại Chủy ăn cơm ở chỗ Giang Hựu Đào, lại nói mấy lời với Từ Mạn Thu.
Đến hai ba giờ chiều, bà ấy mới ôm túi hạt dưa ngồi xe ông Vương trở về Tảo Hương, đi theo bà ấy trở về còn có ba bốn thanh niên trí thức.
Những thanh niên trí thức này từng đám đến thôn bọn họ, lại từng đám tiêu sái rời đi.
Buổi chiều Giang Hựu Đào không có tiết, hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, muốn ăn ngon.
Cô chuẩn bị đến cửa hàng mua ít đồ ăn, vừa mới ra cửa thì thấy gương mặt cô Triệu âm trầm đi ra ngoài, đi về phía không phải trường học.
Giang Hựu Đào nhớ tới biểu hiện của Lưu Thế Dũng và mẹ anh ta gần đây, lập tức đi theo sau cô ta.
Giang Hựu Đào đi theo cô Triệu rẽ trái quẹo phải trong ngõ nhỏ, cuối cùng cũng dừng lại trước một sân nhỏ ở phía Tây thành phố.
Cô Triệu nắm chặt tay không mở cửa, Giang Hựu Đào cách xa, không nghe rõ trong sân đang nói gì.
Cô nóng lòng, vội vàng bảo Hệ Thống Ăn Dưa trang bị loa nhỏ gần sân nhỏ ngôi nhà kia.
Cuộc nói chuyện ở trong sân lập tức truyền vào trong tai cô.
Bà cụ Lý đang nói chuyện:
“Thế Dũng à, lát nữa con trở về nhà một chuyến, lại lấy ít tiền từ chỗ Á Thanh đi mua đồ ăn ngon cho Khâu Phương, dưỡng cơ thể thật tốt, như vậy mới có thể sinh con trai mập mạp cho con.”
Lưu Thế Dũng không thể nói là không hài lòng đối với Khâu Phương.
Trẻ tuổi, nghe lời, luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn anh ta, thỏa mãn trái tim khuất nhục của anh ta ở chỗ Triệu Á Thanh.
Anh ta đã nghĩ kỹ, cho dù Khâu Phương sinh con trai cho anh ta, anh ta cũng không muốn cắt đứt quan hệ với cô ấy.
“Con biết rồi, mẹ.”
Cô Triệu không nghe được nữa, cô ta đẩy cửa ra, lọt vào tầm mắt là cảnh tượng khiến cô ta đau mắt.
Ở giữa mẹ chồng, chồng cô ta là một người phụ nữ chừng 20 tuổi, mẹ chồng hòa ái dễ gần nhìn cô ấy, ánh mắt chồng cô ta nhìn cô ấy cũng lộ ra yêu thích.
Người phụ nữ kia thì xấu hổ liếc người đàn ông của cô ta một cái, nụ cười trên mặt người đàn ông của cô ta không che giấu được.
“Lưu Thế Dũng, cô ta là ai?” Cô Triệu đến, khiến mẹ con Lưu Thế Dũng kinh hãi đứng dậy, Lưu Thế Dũng vô thức bảo vệ Khâu Phương ở sau người.
“Á Thanh, sao em đến đây?” Lưu Thế Dũng nhìn cô Triệu, dịu dàng khi nhìn Khâu Phương vừa rồi đã kết thành băng.
Khâu Phương ló đầu ra khỏi sau lưng Lưu Thế Dũng: “Cô Triệu không nhớ rõ em sao? Em là Khâu Phương mà!”
Cô Triệu kinh ngạc nhìn, gương mặt tươi cười của Khâu Phương trùng khớp với gương mặt khóc lóc nức nở trước mặt cô ta bốn năm năm trước, trên gương mặt cô ta tràn ngập sợ hãi.

4 năm trước, Khâu Phương là học sinh lớp 8, từ nhỏ cô ấy đã cao, lớp 8 đã là một cô gái lớn.
Điều kiện gia đình nhà cô ấy không tệ, cha mẹ cô ấy là già mới có con gái, bởi vậy trong đám anh chị em cô ấy được sủng ái không ít.
Cô ấy muốn học trung học, cha mẹ cô ấy đồng ý cho cô ấy đi học.
Anh cả của Khâu Phương hơn Khâu Phương 15 tuổi, anh ta có một người bạn tên là Trịnh Tử Long, bởi vì trong nhà nghèo, anh em nhiều, vẫn luôn không kết hôn, là người FA.
Anh ta trầm mặc ít nói, làm người thành thật, từng có giao tình liên quan tới mệnh với anh cả cô ấy, vì vậy anh ta từng là thượng khách của Khâu gia.
Đến nay Khâu Phương vẫn còn nhớ rõ trung thu năm ấy, anh ta đưa hai con gà rừng tới nhà.
Cha cô ấy không thích nợ giao tình của người khác, nên mời anh ta ở lại ăn cơm, trong bữa tiệc mọi người uống chút rượu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận