Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 59 - Bán cháu



Chương 59 - Bán cháu



Chương 59: Bán cháu
Hệ thống vừa nói xong đã có người chạy chậm qua bên cạnh đám người Giang Hựu Đào, Từ Đại Chủy cũng ở trong số đó, Giang Hựu Đào kéo tay Cố Niệm Vi đuổi kịp bọn họ.
“Thím Đại Chủy, mọi người gấp như vậy là đi đâu thế?”
Từ Đại Chủy người cũng như tên, theo như bà ấy nói, bởi vì lúc ra đời chỗ nào cũng nhỏ, chỉ có miệng là lớn, cho nên bà nội đã đặt tên cho bà ấy như vậy.
Từ Đại Chủy thấy là Giang Hựu Đào, bước chân chậm lại, đáp: “Triệu Xuân Hoa muốn bán Văn Vinh nhà Lâm Kiến Trung, bị Văn Bình và Văn An phát hiện, lúc này đang ầm ĩ hết cả lên đấy.”
Triệu Xuân Hoa là mẹ của Lâm Kiến Trung, chính là bà mẹ chồng ở trong sách vẫn luôn tra tấn Cố Niệm Vi.
Hiện tại đã là năm 74, mấy năm nay mùa màng tốt, trừ khi là quá lười nhác đến sinh giòi, nếu không có rất ít người bán đứa nhỏ, càng đừng nhắc đến là bà nội bán cháu.
Đã rất nhiều năm Liễu Thụ Câu không xuất hiện loại chuyện này.
Giang Hựu Đào nhớ rõ trong sách có một đoạn như thế này, trong sách viết, vốn dĩ Lâm Kiến Trung không muốn tái giá, chẳng những thế còn cực kỳ bài xích việc xem mắt, bởi vì chuyện này Lâm Vệ Hồng đã khuyên anh ta bao nhiêu lần nhưng đều vô dụng.
Sau khi xảy ra chuyện này, anh ta mới đồng ý xem mắt.
Bởi vì anh ta đột nhiên phát hiện mẹ mình thật sự ác độc, anh ta cần có người tới giúp mình nuôi con.
Dáng dấp diện mạo và bối cảnh của Cố Niệm Vi đều hoàn mỹ phù hợp với tất cả ảo tưởng của anh ta về phụ nữ, trong lúc xem mắt sau khi nhìn thấy Cố Niệm Vi đã thay đổi toàn bộ vẻ không kiên nhẫn và qua loa trước đó, trở nên cực kỳ thẳng thắn, chủ động và chân thành.
Lúc xem mắt anh ta nói dễ nghe biết bao nhiêu, ba đứa nhỏ, hai đứa đã lớn không cần quản, còn có thể giúp đỡ chăm em, bọn nhỏ nghe lời ngoan ngoãn hiểu chuyện, không phải đám nhóc hay gây chuyện trong thôn, chắc chắn sẽ không khiến Cố Niệm Vi khó xử.
Việc Cố Niệm Vi cần làm chỉ là nấu cơm, giặt quần áo cho bọn nhỏ là được, những việc còn lại cô ấy không cần quản, còn về phần bên phía Triệu Xuân Hoa lại càng không cần Cố Niệm Vi để ý đến, xem như không tồn tại thì tốt rồi.
Trước hôn nhân nói dễ nghe bao nhiêu, sau khi cưới lại khiến cho người ta ghê tởm bấy nhiêu, Lâm Kiến Trung rõ ràng có tiền, chức vị của anh ta ở công xã đủ để gia đình vào ở trong chúc viện của cán bộ công xã, nhưng anh ta vì bày ra chính mình thiện lương hào phóng, đưa tất cả phí xuất ngũ cho quả phụ của chiến hữu anh ta, ngay cả ký túc xá mà công xã chia cho anh ta, anh ta cũng nhường cho gia đình có nhiều đứa nhỏ trong hợp tác xã mua bán.
Nhà ở trong thôn không có tiền xây lại, Cố Niệm Vi muốn dùng tiền của mình để xây, anh ta còn cái này không được, cái kia không muốn, thậm chí còn nói ra mấy lời như giả nhân giả nghĩa như không muốn dùng đồ cưới của Cố Niệm Vi. Khiến cho Cố Niệm Vi ở trong sách cảm động đến nước mắt lưng tròng, cũng khiến cả đời Cố Niệm Vi phải sống dưới mí mắt bà mẹ chồng ác độc là Triệu Xuân Hoa.
Ba anh em Lâm Văn Bình mặt ngoài ngoan ngoãn nhu thuận nghe lời, nhưng trên thực tế lại ở sau lưng Cố Niệm Vi đâm chọc, chỉ cần cô ấy có gì đối xử không tốt với ba đứa nhỏ, Cố Niệm Vi ra ngoài chắc chắn sẽ bị người ta nói này nói nọ.
(Đại Chủy 大嘴 = Miệng rộng)



Bạn cần đăng nhập để bình luận