Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 264 - Báo danh



Chương 264 - Báo danh



Chương 264: Báo danh
Lý Vân Anh vỗ vai cô ta: “Được rồi, chúng ta đi đọc sách, cơ hội là dành cho người có chuẩn bị. Chúng ta thua ở chỗ không có sự chuẩn bị.”
Triệu Vĩnh Lan cũng nghĩ như vậy, cô ta cảm thấy cô ta đi làm giáo viên là họa cho con cái nhà người ta, nhưng dù sao vẫn đủ tư cách đến nhà xưởng làm công nhân chứ?
Hiện tại chết ở cửa thứ nhất, thật ra trong lòng cô ta cũng không phục.
Còn việc khiến cho Triệu Vĩnh Lan sầu hơn chính là, sáng hôm nay lúc Triệu Vinh Quang đi, một chữ cũng không để lại cho cô ta, điều đó khiến trong lòng Triệu Vĩnh Lan cảm thấy không thoải mái…

Trường cấp hai Tảo Hương không lớn, bố trí theo kiểu hợp viện của phương bắc.
Từ cổng chính đi vào, phía đông là văn phòng của giáo viên, ở giữa là phòng học, cửa phòng học hình tròn, bồn hoa trụi lủi, phía tây là ký túc xá của giáo viên trực ban, cách tường viện có dựng một cái lều, bên trong bỏ mấy đồ linh tinh cùng với mấy chiếc xe đạp khóa lại.
Hai người khóa xe, đi về phía văn phòng của hiệu trưởng, mấy người thi cùng đợt với bọn họ cũng đến.
Hai nam một nữ, tuổi không lớn, nhìn thấy hai người Giang Hựu Đào, ánh mắt của hai vị nam đồng chí sáng lên.
Trong đó có một nam thanh niên đi lên bắt tay với bọn họ.
“Chào các cô, tôi là thanh niên trí thức xuống nông thôn thuộc đại đội Từ Gian Phòng, tên Cung Húc Ba, đến từ Tương tỉnh.”
Đại đội Tứ Gian Phòng và đại đội Liễu Thụ Câu hoàn toàn không cùng một phương hướng, trước đó đám người Lý Vân Anh chưa từng giao lưu với thanh niên trí thức ở Tứ Gian Phòng, hai bên không quen biết cũng là chuyện bình thường.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đồng thời nhíu mày.
Mặc dù bọn họ đến từ đời sau, kiến thức xem như rộng rãi, nhưng lần gặp mặt đầu tiên, ngay cả trong các trường hợp thương nghiệp cũng rất ít khi có nam sinh đi lên cái đã yêu cầu bắt tay cùng phụ nữ, thường thường sẽ lễ phép báo họ tên, quê quán.
Lại nhìn vẻ ngả ngớn trong ánh mắt nam thanh niên trí thức tên Cung Húc Ba kia, rõ ràng là muốn chiếm hời, Giang Hựu Đào à một tiếng, lại là một tên khốn như Chu Chấn Viễn.
Loại đàn ông này rất tự tin, toàn thân trên dưới ngay cả sợi tóc cũng mang theo hơi thở đáng khinh.
“Ngại quá, chúng tôi không quen bắt tay với người ta.”
Giang Hựu Đào chưa bao giờ có thói quen nuông chiều những gã bỉ ổi, loại người này cô gặp nhiều, chẳng có bản lĩnh gì hết, chỉ biết biến tướng chiếm hời phụ nữ.
Thoạt nhìn Chu Chấn Viễn còn ưa nhìn hơn anh ta.
Giang Hựu Đào nhìn cũng không nhìn Cung Húc Ba, trái lại hướng về phía hai người khác cười nói: “Chúng tôi là thanh niên trí thức ở Liễu Thụ Câu, tôi tên Giang Hựu Đào.”
“Tôi tên Cố Niệm Vi.” Ngay cả một ánh mắt Cố Niệm Vi cũng không cho Cung Húc Ba.
“Tôi tên Thẩm Gia Hội, là người bản địa của công xã Tảo Hương, tháng sáu năm nay vừa mới tốt nghiệp cấp ba.”
“Tôi và cô ấy là bạn học, tên Chân Cách Bình.”
Đến đây, xem như năm người nhận thức nhau, Thẩm Gia Hội và hai người Giang Hựu Đào đi cùng nhau, vừa rồi lúc Cung Húc Ba nhìn thấy cô ấy cũng muốn cùng cô ta bắt tay, da mặt cô ta mỏng, bắt tay với anh ta, kết quả lúc tách ra Cung Húc Ba còn ở trên tay cô ta sờ soạng một lúc.
Làm cho Thẩm Gia Hội buồn nôn không thôi, Giang Hựu Đào không chút lưu tình từ chối Cung Húc Ba, Thẩm Gia Hội thật đúng là thoải mái.
Hiệu trưởng Hoàng nhanh chóng đến, sau khi ông ta đến, các giáo viên khác cũng lục tục đến.
Mấy người mới lần lượt giới thiệu, hiệu trưởng Hoàng bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho bọn họ.
“Giang Hựu Đào, cô phụ trách môn ngữ văn của lớp 6-1, Niệm Vi, cô phụ trách môn toán của lớp 6-1.”
“Thẩm Gia Hội, cô phụ trách môn ngữ văn của lớp 6-2. Chân Cách Bình phụ trách môn toán, về phần Cung Húc Ba, cậu phụ trách môn địa lý của lớp 6. Thầy Trương, láy nữa thầy đưa thời khóa biểu cho bọn họ.”
Thầy Trương là một người đàn ông đeo kính trên dưới ba mươi, anh ta dạy toán học, sau khi mấy giáo viên kia rớt đài, lớp ban nhất đều do bọn họ chia nhau dạy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận