Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 676 - Hợp tác



Chương 676 - Hợp tác



Chương 676: Hợp tác
Năm nay con trai của bà ấy không thiếu việc làm, làm một ngày kiếm được một ngày, thím Dương vui sướng muốn chết.
“Tiểu Giang à, cháu đến mua lương bì sao?” Không đợi Giang Hựu Đào nói tiếp, thím Dương tiếp tục nói: “Đứa nhỏ này, nếu cháu muốn ăn lương bì thì cứ nói thẳng với thím là được, lát nữa Thanh Thanh làm xong thím sẽ đưa qua cho cháu. Chỉ cách nhau có mấy con phố mà thôi, đi có mấy bước. Còn đến tận đây đợi, hôm nay nóng lắm. Gió nóng thổi tới như vậy, đều sắp thổi tan cháu.”
Hứa Thanh Thanh nhanh chóng đóng gói một phần lương bì, lại tiếp tục trộn lẫn phần khác:
“Đúng vậy đúng vậy, thím tôi nói đúng, cô nói thẳng muốn ăn chúng tôi đưa qua là được mà?”
Giang Hựu Đào thấy việc kinh doanh của Hứa Thanh Thanh rất tốt, thật sự không có thời gian rảnh, ánh mắt cô nhìn về phía người đang rảnh.
“Không có chuyện gì, giữa trưa đi ra ngoài một lát cũng được. Thanh Thanh, cô làm ba phần nhé, một phần để riêng, hai phần khác để chung, lát nữa tôi trở về lấy.” Giang Hựu Đào nói với Hứa Thanh Thah xong, vẫy tay với Kiều Bảo Nhi bên chân thím Dương: “Kiều Bảo Nhi đến đây, dì Đào ôm một cái.”
Kiều Bảo Nhi cười tươi, chạy về phía Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào ôm lấy cô bé đi đến nhà trẻ.
Kiều Bảo Nhi béo hơn nhiều, trên người sạch sẽ còn kèm theo mùi hương xà phòng, đôi mắt to tròn đặc biệt đáng yêu.
Mỗi lần Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi nhìn thấy cô bé đều muốn ôm, cho cô bé không ít bánh kẹo.
Đợi cách xa người khác một chút, Giang Hựu Đào dán sát vào thím Dương: “Thím, thím muốn làm kinh doanh nhỏ không?”
Thím Dương nhìn bốn phía một lát, hạ giọng:
“Muốn, sao không muốn chứ? Vụ làm ăn này có hơn bán hộp que diêm không? Dì trông Kiều Bảo Nhi và Tiểu Quang, một ngày một hộp diêm chỉ được một xu.”
“Có lúc còn không được gì ấy.” Thím Dương đã sớm muốn làm kinh doanh nhỏ, nhưng mà không có đường.
Bà ấy nhìn Giang Hựu Đào: “Sao thế, Đào Nhi, cháu có phương pháp nào chỉ cho thím ư?”
Giang Hựu Đào lấy hạt dưa trong túi ra:
“Thím, bán hạt dưa không? Cháu cho thím giá bốn xu một lạng, thím có thể bán được bao nhiêu là bản lĩnh của thím.”
Giá bốn xu một lạng hạt dưa là mắc, thím Dương không vội phản bác mà nhìn hạt dưa trong tay, bà ấy ăn thử mấy hạt trước rồi nói:
“Vụ làm ăn này thím làm.”
Thím Dương là một người phụ nữ quyết đoán, nếu không có chút quyết đoán, nhà bà ấy sớm đã thành đại tạp viện.
Giang Hựu Đào dựng ngón tay cái với thím Dương:
“Cháu đã nói thím Dương là một người quyết đoán mà, lát nữa thím đến nhà cháu đi, muốn bao nhiêu hạt dưa cháu lấy cho thím.”
“Thanh Thanh nhà thím bán hàng ngay cửa, lưu lượng khách đã có, thím bán hạt dưa ở ngay bên cạnh, chắc chắn không lo ế, còn không chậm trễ việc dạy dỗ đứa bé, thật tốt.”
Thím Dương vì một câu Thanh Thanh nhà thím của Giang Hựu Đào, vui không khép miệng được.
Bà ấy thích cô nhóc Hứa Thanh Thanh kia, sớm đã có ý tác hợp hai người, nhưng hai người kia không nhìn ra được ý của bà ấy chút nào, thật sự khiến bà ấy sốt ruột muốn chết.
“Được, lát nữa thím đưa lương bì cho cháu, đến lúc đó chúng ta lại lấy hạt dưa.”
Hai người tách ra ở đầu hẻm, cô mới về nhà không lâu thím Dương đi tới, bà ấy mang theo lương bì và một thùng nhỏ.
Lá gan bà ấy tương đối lớn, mỗi loại hạt dưa lấy năm cân, cuối cùng là bà ấy xách bao tải rời đi, dù sao khi bà ấy đến không biết nhà Giang Hựu Đào có nhiều hạt dưa đủ loại khẩu vị như vậy.
Giang Hựu Đào tiễn bà ấy ra ngoài cửa, đúng lúc thấy một đám người tiến vào nhà bên, không lâu sau bên trong truyền tới giọng nói.
“Dương Nguyệt Hà, cô hầu hạ mẹ tôi như vậy à? Lúc này trời nóng, vậy mà cô ôm bà ấy đi ra ngoài hứng gió. Cô nhìn xem, đệm giường này cũng ướt, sắp bốc mùi rồi.”
“Hơn nữa trời nóng như vậy, sao cô lại cho mẹ tôi ăn mì? Lúc này cháo loãng kèm dưa muối, màn thầu mới là biện pháp giải nóng tốt nhất. Cô nhìn xem cô hầu hạ kiểu gì đây! Chỉ có anh trai tôi mắt mù, mới coi trọng người như cô.”
“Không biết hồ ly tinh như cô sử dụng thủ đoạn gì, đúng là xúi quẩy. Nếu không phải anh trai tôi không cho cô đi, tôi sớm đã bảo cô cút đi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận