Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 458 - Mắt mù



Chương 458 - Mắt mù



Chương 458: Mắt mù
Trong lời nói của Nguyễn Mạn Ny lộ ra tuyệt vọng.
Thẩm Minh Viễn phản bác:
“Anh không biết lúc ấy em không thích, anh chỉ nghĩ em đang thẹn thùng. Những chuyện mà em nói anh cũng không biết, nếu anh biết rõ mà nói…”
Thẩm Minh Viễn có chút mờ mịt, nếu anh ta biết rõ anh ta sẽ làm thế nào đây, anh ta không biết, cũng không dám nghĩ.
Chính là ban đêm hai năm trước, đến nay Thẩm Minh Viễn vẫn còn nhớ rất rõ.
Buổi tối ngày đó, anh ta phát hiện mình thích Nguyễn Mạn Ny xong thì luôn suy nghĩ làm thế nào mở miệng với cô.
Vừa vặn lúc đó trong lớp bọn họ lưu hành một cuốn tiểu thuyết, trong quyển sách đó viết không ít chuyện về nam nữ.
Trong đó có một đoạn nói phụ nữ đều là kiểu khẩu thị tâm phi, những câu mà bọn họ nói đều không có một câu là nói thật.
Bọn họ nói không thích chính là thích, nói không thể chính là có thể.
Sở dĩ buổi tối hôm đó anh ta cưỡng ép Nguyễn Mạn Ny, là vì những lời trong sách nói, phụ nữ đều là động vật vô cùng kỳ lạ, chỉ cần cho cơ thể thì cả đời này của cô ấy đều bị người đàn ông kia khóa lại.
Thẩm Minh Viễn tôn sùng những lời này là khuôn vàng thước ngọc, buổi tối ngày đó anh ta ở trường học trở về trực tiếp dựa theo phương thức trong sách viết, làm Nguyễn Mạn Ny.
Nguyễn Mạn Ny thực sự nói không thích, cũng nói anh ta dừng lại, cũng cầu xin anh ta tha cho, cho đến nay Thẩm Minh Viễn vẫn cho rằng Nguyễn Mạn Ny là đang thẹn thùng.
Giang Hựu Đào nắm lấy cái chổi ở bên cạnh đánh vào miệng Thẩm Minh Viễn:
“Anh có thích tôi đánh anh hay không? Anh có thích hay không? Ai da, sao anh thẹn thùng như vậy, thực ra trong lòng anh rất thích tôi đánh anh có phải hay không?”
Miệng của Thẩm Minh Viễn lập tức bị đánh sưng lên, anh ta trợn mắt nhìn Giang Hựu Đào:
“Rốt cuộc cô là ai? Cô dựa vào cái gì quản chuyện nhà tôi?”
Ở trong ký ức của Thẩm Minh Viễn, chưa từng xuất hiện nhân vật Giang Hựu Đào này.
Trương Đức Trân đoạt lấy chổi trong tay Giang Hựu Đào, đánh Thẩm Minh Viễn mấy cái:
“Thẩm Minh Viễn à Thẩm Minh Viễn, anh đúng là khiến tôi buồn nôn. Trước đây mắt tôi đúng là bị mù.”
Càng nghe những lời Nguyễn Mạn Ny nói, Trương Đức Trân lại càng cảm thấy buồn nôn đối với Thẩm Minh Viễn.
Cô ấy nghĩ tới những chuyện sau khi mình hẹn hò với Thẩm Minh Viễn, mới một tháng anh ta đã muốn hôn cô ấy, chưa đến nửa năm anh ta đã muốn dẫn cô ấy chui vào ruộng bắp.
Nếu không phải từ nhỏ cô ấy được cha mẹ dạy bảo phải tự tôn tự ái, hẹn hò thì được, nhưng nhất định không được có động tác thân mật quá mức với đồng chí nam trước khi kết hôn.
Từ nhỏ Trương Đức Trân đã nghe lời cha mẹ nói, nếu không dựa vào tình yêu của cô ấy đối với Thẩm Minh Viễn, con mẹ nó đã sớm để Thẩm Minh Viễn thực hiện được.
Trương Đức Trân không khỏi cảm ơn mẹ cô ấy, sau đó lại càng tức giận, tiếp tục dùng chổi đánh lên miệng Thẩm Minh Viễn:
“Con mẹ nó sao anh lại buồn nôn như vậy! Mạn Ny người ta bị nhà anh dùng mục đích gì nhận nuôi tự anh không rõ sao? Anh bắt nạt người ta làm gì? Anh còn là người nữa không? Anh còn là người không hả?”
Từ lúc nghe được Nguyễn Mạn Ny mang thai con của Thẩm Minh Viễn đến bây giờ, Trương Đức Trân chưa từng chán ghét Nguyễn Mạn Ny.
Bởi vì cô ấy quá đáng thương, từ cuộc đối thoại của người Thẩm gia có thể thấy được, đám người của Thẩm gia thực sự không để cô ấy vào mắt.
Đối với Nguyễn Mạn Ny như vậy, sao cô ấy có thể tức giận được.
Lúc này lại nghe được chuyện bi thảm của Nguyễn Mạn Ny, cô ấy càng thêm đồng tình với Nguyễn Mạn Ny.
Lúc này Thẩm Minh Viễn nghẹn họng không cãi được.
Ngưu Đại Phương bị hỗn chiến trước mắt dọa sợ ngây người, sau khi lấy lại tinh thần bà ta nói với Nguyễn Mạn Ny:
“Con tiện nhân này, mày nói linh tinh gì đấy? Không phải chỉ không cho mày gả cho lão tam sao? Mày có cần thiết phải bịa ra lời nói dối như vậy hãm hại bọn họ hay không?”
Nguyễn Mạn Ny thấy có người đến công xã, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Khi Ngưu Đại Phương đi tới cô ấy trở tay chém một cái, Ngưu Đại Phương trốn nhanh nên không bị chém trúng, nhưng mà sợ tới mức ngã sấp xuống mặt đất, trong đôi mắt nhìn về phía Nguyễn Mạn Ny tràn ngập sợ hãi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận