Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 202 - Ghen ghét



Chương 202 - Ghen ghét



Chương 202: Ghen ghét
Tô Dương có chút thích Hạ Hà Vũ, nhưng càng nhiều là hưởng thụ cảm giác cướp Hạ Hà Vũ từ trong tay Tô Chính Đường đến.
Mấy năm này, mỗi khi anh ta dẫn theo Hạ Hà Vũ đi qua chỗ Tô Chính Đường học việc, trong nội tâm anh ta dâng lên cảm giác hưng phấn về sự ưu việt cùng với cảm giác thỏa mãn khiến anh ta mê muội.
Tô Dương và Tô Chính Đường cùng tuổi, từ khi đi học, Tô Dương đơn phương so sánh với Tô Chính Đường.
Từ nhỏ người trong nhà đã nói với anh ta và Tô Chính Đường, Tô Chính Đường là chú út của anh ta, Tô Chính Đường nên chăm sóc cho đứa cháu Tô Dương này.
Lúc còn nhỏ Tô Chính Đường cực kỳ nghe lời, nghe lọt tai, cực kỳ quan tâm đứa cháu trai này, một khoảng thời gian lúc còn nhỏ, quan hệ giữa Tô Dương và Tô Chính Đường rất tốt, thế nhưng tất cả thay đổi từ sau khi hai người đi học.
Tô Chính Đường thông minh, cùng giáo viên, cùng sách giáo khoa, thành tích học tập của Tô Chính Đường tốt hơn Tô Dương.
Từ năm lớp một, câu mà Tô Dương nghe được nhiều nhất chính là: Con và Tô Chính Đường là chú cháu đấy, con nhìn Tô Chính Đường rồi lại nhìn bản thân mình đi, sao con không học theo Tô Chính Đường học cho giỏi.
Mỗi khi Tô Dương nghe thấy những lời này, trong lòng anh ta phát ra hận ý.
Chú không phải là chú út của tôi sao? Người trong nhà nói chú nên nhường tôi, sao trên phương diện học tập chú không biết nhường tôi một chút?
Còn Hạ Hà Vũ nữa, rõ ràng cô ta và tôi quen biết trước, chúng tôi nói chuyện với nhau trước, sao cô ta lại thành đối tượng của chú?
Tô Dương cực kỳ không cam lòng, cướp lấy Hạ Hà Vũ từ bên người Tô Chính Đường, đây là chuyện vui nhất của Tô Dương trong nhiều năm qua.
Chẳng qua niềm vui đó hiện tại đã không còn, chỉ còn lại tức giận, trong lòng vợ mình tràn ngập bóng dáng đối tượng trước kia, đối với tất cả đàn ông mà nói không phải là cực kỳ nhục nhã sao?
Hạ Hà Vũ cô ta làm anh ta mất hết mặt mũi ở Liễu Thụ Câu, hôm nay anh ta cũng muốn khiến Hạ Hà Vũ nổi danh ở toàn bộ công xã.
Từ sau khi Tô Dương nói ra những lời ly hôn kia, Hạ Hà Vũ thất hồn lạc phách, cô ta cho rằng Tô Dương sẽ giống như đời trước luôn đè nặng không cho cô ta ly hôn.
Không nghĩ đến lại dễ dàng như vậy, dễ dàng đến mức cô ta còn chưa kịp phản ứng.
Chưa đến một ngày, chuyện trên phố đã truyền khắp toàn bộ công xã, cha mẹ Hạ Hà Vũ vừa ra khỏi cửa đã bị hỏi, cho dù bọn họ có yêu thương Hạ Hà Vũ đến mấy cũng không chấp nhận được liên tiếp mất hết mặt mũi như vậy, trực tiếp đáp lại không có đứa con gái như Hạ Hà Vũ.
Tôn Tiểu Quyên tức giận Hạ Hà Vũ ở bên ngoài làm con trai mình mất mặt như vậy, cùng ngày Hạ Hà Vũ trở về bị bà ta đánh cho một trận tàn nhẫn, ngày hôm sau ép Tô Dương và cô ta đi phòng dân chính ở công xã.
Cầm lấy giấy chứng nhận ly hôn, Hạ Hà Vũ lại không vui.
Cô ta từ nhà Tô Dương cầm đồ về nhà, còn chưa vào cửa đã bị anh cả của cô ta ném ra, Hạ Hà Vũ đối mặt với hàng xóm xem náo nhiệt, rốt cuộc không nhịn được mà bật khóc.
Cô ta mang theo đồ đi thẳng đến nhà Tô Chính Đường.
Chu Nguyệt Mai cũng không cho cô ta vào nhà, cô ta và Tô Dương ly hôn rồi, ở nhà bà ta làm gì? Là ngại nhà họ Tô chưa đủ mất mặt sao?
Hạ Hà Vũ đứng ở trước mặt nhà Tô Chính Đường cực kỳ mờ mịt, cô ta không hiểu rõ vì sao mình sống lại vẫn không thay đổi được tình hình đời trước, ngược lại càng khiến cho tình cảnh của bản thân thêm bi đát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận