Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 121 - Trách cứ



Chương 121 - Trách cứ



Chương 121: Trách cứ
Lâm Kiến Trung biết Cố Niệm Vi đang làm khó xử mình, nhưng anh ta không có cách nào, câu xin lỗi kia anh ta vừa nói ra chính là cam chịu việc anh ta uy hiếp Cố Niệm Vi, anh ta đã cưỡi lên lưng cọp khó mà leo xuống được.
Chuyện Cố Niệm Vi đầu cơ trục lợi, chỉ cần một ngày anh ta chưa tìm được ra chứng cứ thì không thể nói ra, nếu không anh ta thật sự biến thành kẻ bôi nhọ người khác.
“Rất xin lỗi.” Lần này, giọng Lâm Kiến Trung vang dội hơn nhiều, mấy người đứng xem náo nhiệt chỗ xa cũng nghe thấy được.
Đại đội trưởng gật đầu, trực tiếp đưa ra quyết định cho chuyện này.
“Đại hội thôn ngày thứ hai, Lâm Vệ Hồng sẽ kiểm điểm trước mặt mọi người, được rồi, mọi người giải tán đi, trời đã tối, nên về nhà ăn cơm thì ăn cơm, nên ngủ thì ngủ, tan cuộc.”
Uy tín của đại đội trưởng trong thôn rất cao, lời nói của ông ta, mọi người vui vẻ nghe theo, đám người tản đi, đám người Giang Hựu Đào cũng trở về.
Đại đội trưởng chỉ vào Lâm Kiến Trung nói: “Cháu đi theo chú.”
Đại đội trưởng dẫn Lâm Kiến Trung đến văn phòng đại đội, cửa vừa đóng lại, cơn giận của đại đội trưởng không nhịn được nữa.
“Kiến Trung, cháu làm sao vậy? Cháu có biết một khi chuyện này không được xử lý tốt sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đến mức nào không?”
Vốn dĩ quan hệ giữa thanh niên trí thức và thôn dân đã rất vi diệu, một khi xử lý không tốt sẽ gây ra ảnh hưởng cực kỳ ác liệt.
“Cháu làm lính nhiều năm như vậy, chú không tin cháu không biết lợi hại trong đó, cháu có biết nếu chuyện này bị chọc ra ngoài, chức chủ nhiệm kia của cháu ở hợp tác xã sẽ bay mất không.”
Ở niên đại này chức chủ nhiệm hợp tác xã mua bán cực kỳ béo bở, người muốn làm chủ nhiệm hợp tác xã mua bán có rất nhiều, người chủ nhiệm như Lâm Kiến Trung mông còn chưa ngồi vững, có rất nhiều người muốn kéo anh ta xuống.
“Cháu không nghĩ đến sự việc sẽ phát triển đến bước này.” Đối mặt với đại đội trưởng, Lâm Kiến Trung ngoài ý muốn thuận theo.
Tay đại đội trưởng chỉ vào Lâm Kiến Trung tức đến run người: “Chú đã sớm nói qua, cái tính cách khinh thường phụ nữ kia của cháu nên sửa lại, nhiều năm như vậy rồi, cháu vẫn coi lời của chú như gió thoảng bên tai.”
Lâm Kiến Trung không phản bác lại lời của đại đội trưởng, hai người ở văn phòng đại đội nói chuyện rất lâu.
Đám thanh niên trí thức quay về điểm thanh niên trí thức, đám người Giang Hựu Đào về ký túc xá, sắc mặt mỗi người đều không được tốt cho lắm.
Trương Tuệ Tuệ cực kỳ tức giận: “Chuyện này cứ dễ dàng bỏ qua như vậy?”
Trương Tuệ Tuệ tuổi trẻ nóng tính, quan niệm đúng sai của cô ta còn ở giai đoạn đen trắng rõ ràng, không nhìn được hắc ám trên thế giới.
Trái lại Cố Niệm Vi nghĩ thoáng hơn.
“Phép vua thua lệ làng, nếu như chúng ta đưa ra yêu cầu quá đang, những người ngày xưa đối xử hiền lành với chúng ta, trong nháy mắt sẽ đổi sắc mặt.”
Đạo lý thì là như vậy, không phải Trương Tuệ Tuệ không rõ, chỉ là cô ta không nuốt trôi được cơn giận này.
“Thế cứ như vậy để người ta ức hiếp mình?”
Biểu hiện của Trương Tuệ Tuệ còn khó chịu hơn cả đương sự Cố Niệm Vi.
Tâm trạng của Cố Niệm Vi còn không tồi, bởi vì cô ấy phát hiện lúc mình đối mặt với Lâm Kiến Trung, loại cảm xúc mất khống chế kia không còn rõ ràng, thậm chí cô ấy còn không phải cố gắng khống chế chính mình.
“Đương nhiên không phải, chúng ta không truy cứu, không đại biểu cho người khác cũng thế.”
Giang Hựu Đào nghiêng đầu nói chuyện với Tuệ Tuệ.
“Không phải Lâm Kiến Trung chuyển nghề đến hợp tác xã mua bán à, còn là chủ nhiệm, xem như là nhảy dù xuống, cô nói xem, người bị anh ta cướp mất cơ hội thăng chức có hận anh ta hay không? Nếu đổi thành cô, liệu cô có cực kỳ chú ý đến người đột nhiên nhảy ra này không?”
Giang Hựu Đào thổi cốc nước trên tay, sau đó uống một ngụm.
Cố Niệm Vi bỏ lại chủy thủ mà hôm nay mình lấy ra vào trong rương: “Đào Đào nói đúng, tiếp theo chỉ sợ Lâm Kiến Trung sẽ gặp không ít phiền phức.”
Lý Vân Anh cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng lời nói của Giang Hựu Đào.
“Đúng thế, một nhà Lâm Vệ Hồng cũng không cần lo lắng, quyền lên tiếng của nhà bọn họ ở trong thôn còn chưa cao như vậy.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận