Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 182 - Biến hóa



Chương 182 - Biến hóa



Chương 182: Biến hóa
Các thôn xóm liên tục triển khai hội nghị, công an cũng lên núi xuống làng truyền bá một lần lại một lần về luật pháp.
Vương Viện dùng chính cái chết của mình để nói cho nhóm phụ nữ Tảo Hương biết, thì ra nhà chồng không thể đánh chửi áp bức con dâu, thì ra nhà chồng không thể mua bán con trai, con gái của mình, thì ra mẹ chồng ở trước mắt nhà nước không là gì cả.
Đồn công an Tảo Hương nhận được vài đơn tố cáo, phần lớn là con dâu đến tố cáo cha mẹ chồng bán cháu gái, cũng có phụ nữ đến tố cáo chồng bạo lực gia đình.
Bầu không khí ở điểm thanh niên trí thức Liễu Thụ Câu rất sa sút.
Ăn dưa của Vương Viện, Giang Hựu Đào nhận được không ít khen thưởng, dưa tệ cũng có thêm vài đồng, nhưng Giang Hựu Đào một chút cũng không vui vẻ nổi.
Dưa này quá khổ, nếu có thể cô tình nguyện không ăn, phần thưởng kia, dưa tệ kia, cô tình nguyện không cần.
Lý Vân Anh nằm trên giường đất đã được mấy ngày, theo như Triệu Vĩnh Lan nói, ban đêm mỗi khi thức dậy đều có thể nghe được tiếng khóc thút thít của Lý Vân Anh.
Vương Thiện Hỉ và mấy nam thanh niên trí thức cả ngày không thấy bóng dáng đâu, bọn họ lên núi, nhiều lần khiêng được rất nhiều cây gỗ lớn đã chết về.
Bọn họ thay phiên nhau bổ củi, phát tiết phẫn nộ của mình vào trong số củi này.
15 tháng 8, sau khi Vương Viện hỏa táng được hai ngày cũng chuẩn bị sang tháng 9, trời càng lúc càng lạnh, sáng hay tối đều phải mặc hai chiếc áo dày một chút.
Hai ngày nay mảnh đất trống bên cạnh điểm thanh niên trí thức người ra kẻ vào, bên kia bọn họ náo nhiệt cũng mang theo ít đồ cho người điểm thanh niên trí thức.
Lý Vân Anh hiếm khi ban ngày ra cửa ký túc xá, cô ấy hỏi Giang Hựu Đào: “Bên cạnh đang làm gì vậy?”
Giang Hựu Đào đã sớm hỏi thăm rõ ràng: “Tô Chính Đường xây nhà ở chỗ này, rốt cuộc nhà bọn họ cũng chia ra, anh ta dẫn theo Chu Nguyệt Mai đơn độc ra ở riêng.”
Lý Vân Anh à một tiếng, không quan tâm.
Hiện tại chút tâm tư của Triệu Vĩnh Lan đối với Tô Chính Đường đã sớm không còn, biết Tô Chính Đường sắp xây nhà ở gần điểm thanh niên trí thức, cô ta cũng không để ý quá nhiều.
Khi gió thu thổi đến lần cuối, sáng sớm, cỏ khô ven đường kết thành một tầng sương thật dày, mùa đông đến.
Buổi tối cần đốt giường đất.
Lúc ra cửa phải mặc thêm một chiếc áo len thật dày.
Vào tháng chín, trong thôn lại một lần nữa chọn ra đại đội trưởng và bí thư chi bộ mới cho thôn.
Đại đội trưởng là chồng của Từ Đại Chủy – Lưu Mãn Trụ đảm nhiệm, bí thư chi bộ là chồng của Thím Tưởng Tứ, hai thím trở thành “vợ quan”, hôm nay đi trên đường mang theo phong quang.
Vào đông mặt trời cực kỳ xán lạn, nhưng chiếu lên người một chút hơi nóng cũng không có.
Đám người Giang Hựu Đào kết bạn đi đến đại đội.
Bọn họ đi tham gia kiếm công điểm.
Căn phòng lớn nhất trong văn phòng đại đội kia đã có rất nhiều người, bọn họ đều là phụ nữ trong thô, đến mùa đông, bọn họ muốn kiếm công điểm chỉ có thể làm việc này.
Hiện tại nhóm thanh niên trí thức làm gì cũng cùng nhau, Giang Hựu Đào đi đến chỗ đám người Từ Đại Chủy, đám người Trương Tuệ Tuệ cũng đi theo sau cô.
Mọi người ngồi xuống xung quanh Từ Đại Chủy, đám người Tô Chính Đường ôm ma côn đặt ở chỗ trống, bày ra băng ghế nhỏ bắt đầu làm việc.
Đám người Giang Hựu Đào đều đeo bao tay.
Từ Đại Chủy cực kỳ hâm mộ: “Mấy đứa còn thừa bao tay không, có thể bán cho thím một đôi không, thím cho Đông Liễu nhà mình dùng.”
Đông Liễu là con gái út của Từ Đại Chủy, hiện tại cô ấy đang ngồi chung với một đám thiếu nữ trẻ tuổi khác trong phòng, trong đám thiếu nữ đó, có hai người cực kỳ khiến người ta chú ý.



Bạn cần đăng nhập để bình luận