Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 267 - Trách nhiệm nặng nề



Chương 267 - Trách nhiệm nặng nề



Chương 267: Trách nhiệm nặng nề
“Đây là tiểu thuyết văn học sám hối sao?”
Hệ thống ăn dưa phản bác: “Ký chủ, chuyện này cô cũng không thể trách bổn hệ thống được, những tiểu thuyết nhỏ kia đều do tiểu thuyết cấu thành, bây giờ đều thịnh hành tiểu thuyết như vậy, thiết lập hình tượng nữ chính như thế cũng rất bình thường, hơn nữa lãng tử quay đầu còn quý hơn vàng, dựa vào đâu mà đàn ông có thể làm lãng tử quay đầu mà phụ nữ lại không thể?”
Giang Hựu Đào cảm thấy những lời này của hệ thống nói có đạo lý, nhưng cô không dễ dàng bị lừa dối như vậy.
“Tiền đề lãng tử quay đầu là một nửa kia của lãng tử từ đầu đến cuối đều biết anh ta ở bên ngoài những chuyện này, sau đó cam tâm tình nguyện chờ đợi, Tô Chính Đường thì thôi, anh ta chẳng phải hạng người tốt lành gì.”
“Nhưng Cố Hán Thân thì khác, rõ ràng từ đầu đến cuối, anh ta là người bị hại.”
Hệ thống ăn dưa không nói gì, không phải nó không muốn nói, chủ yếu trên phương diện cãi nhau, sao trí tuệ nhân tạo có thể cãi lại được con người.
Có đôi khi trầm mặc mới là phương thức ứng đối tốt nhất.
“Cho tôi xem báo cáo nguyên nhân thế giới hỏng mất.”
Giọng nói vừa dứt, hệ thống ăn dưa đưa nguyên nhân dẫn đến thế giới hỏng mất đến trước mặt Giang Hựu Đào cho cô đọc.
So với nguyên nhân mấy thế giới trước hỏng mất, thế giới này nhẹ hơn nhiều.
Thì ra sau khi Cố Hán Thân và Lâm Mạn Nhu bốn mươi tuổi, anh ta bỗng đọc được trang nhật ký Lâm Mạn Nhu viết khi vừa mới sống lại, bên trên viết rõ chuyện của kiếp trước.
Cố Hán Thân cả đời lỗi lạc, đối với người vợ Lâm Mạn Nhu này, làm đủ trách nhiệm của người chồng, yêu cô ta, tôn trọng cô ta, chẳng sợ cô ta có rất nhiều tật xấu, anh ta vẫn bao dung cho cô ta.
Điều duy nhất mà anh ta không thể tiếp thu chính là sự phản bội của vợ, chẳng sợ loại phản bội kia không có ở đời này, nhưng anh ta vẫn như cũ không chấp nhận được, bởi vì ở chỗ Lâm Mạn Nhu, đời trước cô ta thật sự trải qua, chuyện cô ta phản bội chính là sự thật.
Cố Hán Thân không làm gì, chỉ đem mọi chuyện nói với Lâm Mạn Nhu, còn cùng Lâm Mạn Nhu ly hôn.
Chủ đạo của thế giới này là ngọt sủng, kiều thê, không có Cố Hán Thân, những thứ kia đều không tồn tại.
Thậm chí trong một lần Cố Hán Thân làm nhiệm vụ bởi vì chuyện này mà phân tâm, chết ở trên chiến trường.
Ở thế giới của Cố Hán Thân và Lâm Mạn Nhu, Cố Hán Thân là đại khí vận giả của tiểu thế giới, anh ta gánh vác rất nhiều kẻ tội phạm đả kích trong thế giới này, anh ta chết, thế giới nhỏ kia không vận hành được, sau đó xuất hiện vết nứt, bị đại thế giới chỗ Giang Hựu Đào dung hợp vào.
Giang Hựu Đào không biết nên nói gì cho phải, nhịn rồi nhịn, sau cùng vẫn không nhịn được.
“Thế giới nhỏ này đúng là phế, không có nam chính mà toàn bộ thế giới đều không vận hành được.”
Đúng là không dám giấu diếm, hệ thống ăn dưa cũng cảm thấy thế giới nhỏ này rất phế, nhưng có cách nào đâu, nó và thế giới nhỏ kia là một bọn, dù sao cũng phải hướng về nó.
“Cũng không thể nói như vậy, ký chủ, ai mà không có năng lực cao thấp, giống như hệ thống chúng tôi cũng phân thành thượng trung hạ, tôi chính là hệ thống thượng đẳng.”
Hệ thống ăn dưa ưỡn ngực, cực kỳ kiêu ngạo.
Trong nháy mắt này, trong lòng Giang Hựu Đào tương đối phức tạp, ngay cả cái hệ thống ăn dưa thiểu năng trí tuệ này cũng còn có thể làm hệ thống thượng đẳng, cũng không biết trung đẳng và hạ đẳng có bao nhiêu ngốc.

Một tiết dạy lặng lẽ trôi qua, lúc Cố Niệm Vi trở về đột nhiên rót một cốc nước to, ngồi xuống đối diện Giang Hựu Đào: “Tôi đã nghĩ đến nền tảng của bọn nhỏ rất kém, nhưng không nghĩ đến lại kém như vậy.”
Ngữ văn và toán không quá giống nhau, Cố Niệm Vi ra một đề cho học sinh làm, thuận tiện hiểu rõ nền tảng của bọn nhỏ, kết quả làm Cố Niệm Vi hỏng mất, ngay cả 2 điểm cũng không nổi.
Cố Niệm Vi lập tức cảm thấy trách nhiệm trên vai nặng nề, bảo cô ấy bỏ qua nền tảng của học sinh cứ thế dạy tiếp, cô ấy không làm được, chỉ sợ phải bắt đầu dạy từ dưới lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận