Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 82 - Lần đầu gặp mặt



Chương 82 - Lần đầu gặp mặt



Chương 82: Lần đầu gặp mặt
Giang Hựu Đào lại nghe thấy giọng nói thỏa hiệp của nam sinh kia: “Được rồi được rồi, tiền tiêu vặt một tháng này của tôi cống hiến hết lên người cô.”
Giang Hựu Đào lại nghe được tiếng cười vui sướng của Chu Linh Linh, ngay cả tên gọi của Giang Hựu Đào là gì, cô ấy cũng không quan tâm, cùng nam thanh niên trí thức kia đấu võ mồm đến vui vẻ.
Giang Hựu Đào cũng cười, đánh cuộc gì chứ, đây rõ ràng là nam thanh niên trí thức kia tìm cớ mời Chu Linh Linh ăn cơm, mà chẳng qua Chu Linh Linh dùng đánh cuộc cô có phải thanh niên trí thức không đến làm cầu nối, thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Chu Linh Linh lại cùng Giang Hựu Đào đáp lời: “Gần đây Lý Vân Anh ở điểm thanh niên trí thức các cô thế nào? Đã một, hai tháng chúng tôi chưa gặp nhau, bận đến không có thời gian, lần trước chúng tôi gặp mặt cô ấy bị cảm, hiện tại đã đỡ hơn chưa?"
Uông gia thôn và Liễu Thụ Câu cách nhau không xa, lúc qua vụ mùa thu hoạch đến mùa nông nhàn, đám thanh niên trí thức bọn họ sẽ gặp mặt qua lại, Lý Vân Anh là người tốt tính, Chu Linh Linh lại là người có tính tình hào phóng, hai người chung đụng không tệ
“Lúc tôi xuống nông thôn thì cô ấy đã khỏe.” Giang Hựu Đào thuận miệng tán gẫu với cô ấy.
Đối với mấy người thanh niên trí thức khác ở đại đội Liễu Thụ Câu, Chu Linh Linh cũng quen thuộc, sau khi trò chuyện xong đề tài về Lý Vân Anh, tự nhiên chuyển đến trên người bọ họ, hai người một đường nói cười, thỉnh thoảng có thanh niên trí thức khác xen vào mấy câu, dọc đường đi không chút nhàm chán.
Đến huyện thành, lúc sắp tách ra, Giang Hựu Đào và đám người Chu Linh Linh đã hẹn nhau, chờ sau vụ thu hoạch lại tụ họp.
Chờ đám người Chu Linh Linh đi xa, Giang Hựu Đào đứng ở chỗ trạm xe, ánh mắt mờ mịt nhìn xung quanh.
Đây là lần thứ hai cô đến huyện thành, lần trước là vào ngày thanh niên trí thức xuống nông thôn.
Hệ thống ăn dưa lập tức online, nó trực tiếp thả một bản đồ về huyện thành ở trước mặt Giang Hựu Đào, “trên bản đồ” kia có tất cả ba điểm, màu đỏ là Cố Niệm Vi, màu xanh lục là Lâm Kiến Trung, màu xanh làm mang mũi tên là bản thân cô.
Làm rất ra dáng, cũng không biết hệ thống ăn dưa này lấy được linh cảm từ trò chơi nào, không biết nó có nộp phí bản quyền hay không.
Hệ thống ăn dưa:… Luôn cảm thấy mình bị xem thường.
Giang Hựu Đào nhìn tỉ mỉ bản vẽ mặt phẳng, cô nhìn hệ thống ngay cả trong ngõ nhỏ có mấy hòn đá to cũng đánh dấu rõ ràng, rất muốn đem hệ thống rách nát này đến Yamashiro đời sau, nghe nói tất cả hướng dẫn của thành phố kia là khắc tinh của hệ thống.
Cô không có ý gì khác, chỉ muốn xem thử hệ thống của cô và những hệ thống hướng dẫn khác, hệ thống nào ưu tú hơn.
Hệ thống ăn dưa kiểm trắc được tư tưởng của Giang Hựu Đào… Nó quá khó khăn mà.
Trên bản đồ, điểm đỏ đại biểu cho Cố Niệm Vi đang nhanh chóng di chuyển, điểm màu xanh lam đại biểu cho Lâm Kiến Trung lại đang ở phía sau cô ấy theo đuôi.
Sau đó Giang Hựu Đào trơ mắt nhìn điểm lam kia từ một con hẻm nhỏ vòng đến phía trước Cố Niệm Vi, sau cùng hai người bọn họ gặp nhau.
Mà địa điểm bọn họ gặp nhau ở ngay gần chỗ Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào cất bước đi đến.
Lúc Giang Hựu Đào đi đến, Cố Niệm Vi đang dựa vào tường, người đàn ông mặc quần áo màu ô liu kia đang ngồi xổm trên mặt đất, tay đang cầm lấy chân Cố Niệm Vi, ngẫu nhiên ngẩng đầu trò chuyện với Cố Niệm Vi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận