Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 618 - Sống lại



Chương 618 - Sống lại



Chương 618: Sống lại
Trong đêm mọi người trong ký túc xá đều ngủ, nhưng Trương Lâm Tịch không ngủ, suy nghĩ của cô ta phức tạp.
Cô ta đã chết, nhưng sau khi chết xong cô ta phát hiện mình trọng sinh, trọng sinh về năm 77, trên đường từ tỉnh Liêu Đông đến thủ đô đi học, mà trên xe đang thông báo bảo hành khách xuống xe.
Cô ta xách hành lý đi theo dòng người xuống xe, sau đó đứng trước nhà ga của thủ đô hơn 40 năm trước.
Nhìn cảnh phố xa lạ này rất lâu, mãi đến khi cảnh sát vũ trang trực ban tới hỏi cô ta, cô ta mới vội vàng rời đi, đi tới đại học thủ đô.
Cô ta vì sinh bệnh mà chết, bởi vì khi trẻ tuổi vất vả quá mức, cơ thể có nhiều bệnh, đợi đến khi già rồi mới qua 60, đã bệnh đau khắp người.
Trong khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời, Trương Lâm Tịch nằm trên giường bệnh không dậy nổi, là chồng cô ta Ngụy Kiếm Phong dốc lòng chăm sóc.
Trước khi cô ta chết, cô ta nghiêm túc liếc mắt nhìn Ngụy Kiếm Phong một cái.
Ngụy Kiếm Phong đã già, tóc đã bạc trắng, làn da cũng trở nên nhăn nheo, nhưng mà nhiều năm như thế cô ta vẫn yêu Ngụy Kiếm Phong.
Cho dù biết rõ Ngụy Kiếm Phong từng ngoại tình, cô ta vẫn không bỏ được.
Cũng may sau này Ngụy Kiếm Phong sửa đổi, anh ta thành ông già yêu thương vợ mình nhất trong tiểu khu, bình thường cô ta ra cửa, có người nào không hâm mộ chồng cô ta tốt?
Trương Lâm Tịch cảm thấy thỏa mãn, yêu cầu của cô ta không cao, chỉ cần một người thật lòng, thật tốt sống cả đời.
Cô ta sắp chết Ngụy Kiếm Phong khóc lóc rất thảm thiết, trong khoảng thời gian cuối cùng của sinh mệnh, Trương Lâm Tịch hỏi Ngụy Kiếm Phong nếu nhân sinh có thể trọng sinh một lần, Ngụy Kiếm Phong còn ngoại tình vào năm 32 tuổi hay không.
Ngụy Kiếm Phong sửng sốt, sau đó lắc đầu nói không.
Trương Lâm Tịch thỏa mãn nhắm mắt lại.
Kết quả vừa mới ngẩng đầu, cô ta trọng sinh trở về.
Trương Lâm Tịch nhớ lại, cả đời mình đau đớn vì bệnh tật, cũng là vì khi còn trẻ quá liều mạng, bởi vì mình cô ta gánh trên vai trọng trách cả nhà.
Không chỉ một nhà ba người bọn họ, còn có cả Ngụy gia.
Trong những năm ở đời trước cô ta giống như một con bò già, kiếm được tiền phải cho cả nhà dùng, hơn mười miệng ăn một ngày ăn uống tốn không ít tiền.
Cô ta mua Tứ Hợp Viện đủ rộng, ba gian nhà bốn gian sương phòng hai gian phòng phụ, nhưng mà vẫn không đủ ở.
Đợi đám em trai của Ngụy Kiếm Phong kết hôn không có chỗ để ở, còn từng muốn cô ta bán nhà ở có giá trị trăm triệu ở thành phố đi, cho bọn họ dùng kết hôn.
Lần đó, thậm chí Ngụy Kiếm Phong không đồng ý.
Từ sau chuyện đó người Ngụy gia lập tức hận cô ta, nhưng mà lúc ấy Hoàng Tam Muội đã lớn tuổi, mấy đứa con trai khác của bà ta chỉ có thể dựa vào bà ta mà sống, Ngụy Kiếm Phong không đứng về phía bà ta, bà ta không dám tác quái chút nào.
Đó là khoảng thời gian Trương Lâm Tịch sống thoải mái nhất, cũng là khoảng thời gian con gái cô ta trôi qua vui vẻ nhất.
Trương Lâm Tịch sờ bụng mình, lúc này Toa Toa con gái cô ta đã ở trong bụng cô ta, vào kiếp này, cô ta sẽ không để mình chịu chút ấm ức nào.
Trương Lâm Tịch quyết định trong kiếp này, cô ta không để Ngụy Kiếm Phong gọi Hoàng Tam Muội tới nữa, số tiền cho Hoàng Tam Muội, cô ta cũng đủ thuê mấy bảo mẫu.
Trương Lâm Tịch không buồn ngủ cuối cùng vẫn ngủ, sáng hôm sau nghe thấy tiếng chuông rời giường vang lên, cô ta thức dậy.
Khi bưng chậu đi rửa mặt, cô ta đi rất cẩn thận, một tay lúc nào cũng che chở bụng của mình.
Kiếp trước sau khi Toa Toa của cô ta sinh ra cơ thể không tốt lắm, bác sĩ nói khi cô ta có thai mệt mỏi quá mức dẫn tới.
Trương Lâm Tịch nghĩ, nhất định là vì mình mỗi ngày đều đi tới đi lui ở phòng cho thuê và ký túc xá của trường quá mệt mỏi, cô ta quyết định kiếp này ở lại ký túc xá.
Xa cách hơn 40 năm, Trương Lâm Tịch đã sớm quên ký túc xá bọn họ có người nào, nhưng cô ta cảm thấy nữ sinh nhất định hiểu rõ nữ sinh.
Hơn nữa cô ta mang thai, mọi người chắc chắn sẽ chiếu cố cô ta hơn.
Buổi sáng có rất nhiều người tới rửa mặt, mọi người chen chúc lợi hại, Trương Lâm Tịch không dám chen chúc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận