Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 354 - Nội dung cốt truyện



Chương 354 - Nội dung cốt truyện



Chương 354: Nội dung cốt truyện
Cố Niệm Vi thấy Giang Hựu Đào có chừng mực, cô ấy không nói thêm nhiều.
Lúc Phó Thiệu Hoa trở về, bạn lớn lên từ nhỏ cùng anh Quách Khải An và Thiệu Hồng Niên còn chưa ngủ.
Sắc mặt Thiệu Hồng Niên vẫn âm trầm, giống như ai nợ anh ta mấy vạn tệ vậy.
Phó Thiệu Hoa không quen nhìn dáng vẻ này của anh ta, cùng Quách Khải An nói chuyện, coi anh ta như không khí.
Sắc mặt Thiệu Hồng Niên càng lạnh hơn.
Sau khi Giang Hựu Đào về phòng, Từ Mãn Thu đã ngủ, cô mở giá sách ra, bìa sách quyển thứ bảy là một thiếu nữ cầm quạt, màu sách chủ đạo là cam đỏ, cô mở ra đọc nội dung.
Đường Uyển là đích nữ hầu môn, nhưng mẹ chết sớm, cha tái giá, cô ấy phải sống vất vả dưới trướng mẹ kế.
Một lần trong tiệc ngắm hoa, cô ấy bị đẩy xuống nước, một lần nữa mở mắt ra đã thành Đường Uyển của thập niên 70.
Một cô gái cùng tên cùng họ bị mẹ ép buộc gả cho một tên cậu ấm nổi danh quần là áo lượt toàn công xã.
Sau khi kết hôn, chồng không làm việc đàng hoàng, Đường Uyển chịu trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, dựa vào tay nghề thêu thùa cao siêu, thành tựu của cô ấy càng lúc càng cao.
Đến năm 25 tuổi, cô ấy đã trở thành đại sư có tay nghề thêu số một cả nước. Tác phẩm của cô ấy vừa tung ra đã được chào đón.
Cô ấy dựa vào tay nghề này tích lũy vô số của cải, chồng Thẩm Đào mặc dù không biết kiếm tiền, nhưng dần dần trở nên tốt hơn.
Đường Uyển cảm thấy, so với người cha không ngừng nhét người vào phòng, Thẩm Đào cũng có chỗ tốt của mình, vì vậy cuộc sống của hai vợ chồng cũng được xem như hài hòa.
Chỉ là hai người này rõ ràng không biết tiết chế, đứa nhỏ liên tiếp sinh ra, đến năm Đường Uyển 32 tuổi, cô ấy đã sinh 7 đứa nhỏ, hơn nữa trong bụng còn đang mang thai một đứa.
Kết cục của cuốn sách là chương Đường Uyển và mười đứa con của cô ấy đại đoàn viên và chương phiên ngoại.
Từ khi đất nước bắt đầu kế hoạch hóa gia đình, từ trước đến nay, Giang Hựu Đào chưa từng thấy nhà ai sinh nhiều con như vậy.
32 tuổi có 8 đứa nhỏ, dựa theo số tuổi Đường Uyển kết hôn để tính, 18 tuổi cô ấy kết hôn, năm nay vừa hay cô ấy 18 tuổi.
Cũng chính trong 14 năm này, trung bình 2 năm cô ấy lại sinh một đứa.
Trong lúc sinh con, cô ấy còn phải thêu thùa kiếm tiền nuôi gia đình, Thẩm Đào đâu, trước đó anh ta không làm việc đàng hoàng, ở giữa tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.
Đọc xong cả cuốn sách, Giang Hựu Đào không nhớ rõ Thẩm Đào làm công việc gì.
Cô chỉ nhớ rõ Đường Uyển liên tiếp sinh, đứa lớn còn chưa lớn lên, đứa nhỏ đã sinh, đồng thời cô ấy vừa phải nuôi dạy con, vừa phải kiếm tiền nuôi gia đình.
Giang Hựu Đào vừa đặt mình vào vị trí của Đường Uyển đã cảm thấy không thở nổi, trước mắt biến thành màu đen.
Chỉ cần là một cô gái bình thường, tin tưởng lúc đọc truyện này sẽ có cảm giác như Giang Hựu Đào.
So với việc đọc truyện sinh nhiều như vậy, cô tình nguyện đọc cốt truyện cô gái nhà người ta đi làm mẹ kế, mặc dù cũng cảm thấy khó chịu, nhưng ít ra cũng tốt hơn truyện này nghìn lần, không đúng ư?
“Đây chính là khoảng cách cổ đại và hiện đại không thể vượt qua sao?”
Lúc Giang Hựu Đào nói những lời này, giọng nói hoảng hốt.
Cô có một người bạn cùng nhau lớn lên, kết hôn từ rất sớm, ba năm sinh hai đứa, sau khi sinh hai đứa, cô ấy từ 45 kg tăng lên đến 70 kg, hai đứa nhỏ không lớn không nhỏ, độ tuổi ẩm ương, ông xã ở bên ngoài kiếm tiền nuôi gia đình, mẹ chồng không quan việc nhà, một mình cô ấy chăm hai đứa nhỏ.
Rõ ràng chỉ mới 20 tuổi lại giống như 40 tuổi vậy, già nua.
Không chỉ có cô ấy mà những người bạn khác của cô sau khi sinh con cũng có biến hóa với mức độ khác nhau, phần lớn đều hướng đến chiều hướng xấu.
Giang Hựu Đào không dám tưởng tượng, sau khi Đường Uyển sinh 10 đứa bé sẽ là bộ dáng gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận