Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 774 - Nhà chồng mơ ước



Chương 774 - Nhà chồng mơ ước



Chương 774: Nhà chồng mơ ước
Bàn này là bàn tròn 1m3, không có đĩa quay, có một số món ăn khó tránh khỏi phải đứng dậy gắp, Phó Thiệu Hoa sợ đây là lần đầu tiên Giang Hựu Đào ăn ở Phó gia, nên ngại.
Giang Hựu Đào gật đầu với anh: “Đi đi, lát nữa em muốn ăn gì sẽ nói cho anh biết.”
Phó Thiệu Hoa chưa kịp đáp lại Giang Hựu Đào, Phó Dung Đường tìm anh uống rượu.
Phó Thiệu Hoa uống rượu vẫn luôn có chừng mực, ngày hôm nay là lần đầu tiên anh dẫn đối tượng về nhà, làm quen với gia đình lớn của anh, Phó Thiệu Hoa rất vui nên ai đến cũng không từ chối.
Chỉ một lát sau mặt anh đỏ bừng, nhưng mà anh vẫn không quên gắp những món ăn mà Giang Hựu Đào thích.
Một bữa cơm này ăn vô cùng náo nhiệt, Giang Hựu Đào cũng uống mấy chén rượu, chỉ có vợ Phó Dung Đường không uống.
Giản Nhu lặng lẽ nói với Giang Hựu Đào: “Anh cả chị dâu kết hôn rất nhiều năm vẫn luôn không có con, cuối cùng năm nay cũng mang thai, bọn họ coi như bảo bối.”
Năm nay Phó Thiệu Hoa đã 25, Phó Dung Đường lớn hơn anh 10 tuổi, đã 35.
Hai người kết hôn hơn 10 năm không có con, người Phó gia nói không sốt ruột, hai vợ chồng Phó Dung Đường cũng thuận theo tự nhiên, hiện giờ cuối cùng cũng mang thai, cả nhà đều rất coi trọng.
Ánh mắt Giang Hựu Đào nhìn về phía vợ Phó Dung Đường và bác gái Lương Hải Bình, Lương Hải Bình cười tủm tỉm gắp đồ ăn cho vợ của Phó Dung Đường, thỉnh thoảng hai người còn nói mấy câu, giọng điệu thái độ vô cùng thân mật.
“Bác gái không thúc giục bọn họ sao?”
“Từ trước tới nay chưa từng thúc giục, ở bên ngoài cũng đặc biệt bảo vệ chị dâu. Có năm chị dâu rất sốt ruột, tìm bác sĩ khắp nơi khám bệnh, bác gái biết rõ còn mắng chị ấy. Bác ấy sớm đã nói có đứa bé là chuyện tốt, không có cũng không sao.”
Giang Hựu Đào nghe lời Giản Nhu nói, quả thực không dám tin.
Không quản là hiện giờ hay tương lai, Giang Hựu Đào cũng thấy rất nhiều chuyện vì không có con mà xảy ra đủ loại tranh cãi, mẹ chồng tâm lý như bác gái Phó có thể nói là ít càng thêm ít.
Giản Nhu nhìn vẻ mặt bất ngờ của Giang Hựu Đào, nhíu mày nói:
“Em cho rằng vì sao mọi người muốn gả đến Phó gia. Có chị dâu nhiều năm không có con ở phía trên, đám em dâu gả tới phía dưới 1-2 năm không có thai người nào có thể nhiều lời?”
Cô gái trong đại viện xem như thiên chi kiều nữ, nhưng lập gia đình không phải đều đối mặt với những vấn đề này sao?
Trừ phi không lấy chồng, cũng không lập gia đình, ở thời đại này sẽ bị người ta khinh thường.
Giang Hựu Đào gật đầu, biểu hiện đã hiểu.
Chẳng trách Giản Nhu và Phó Thiệu Quốc không vội sinh con chút nào.
Sau khi ăn xong Giản Nhu và dì Vương cùng nhau thu dọn bát đũa, Giang Hựu Đào là nàng dâu mới tới cửa lần đầu không cần động tay.
Cô nói chuyện với vợ của Phó Dung Đường một lát, vợ của Phó Dung Đường lên lầu đi ngủ.
Phó Thiệu Hoa uống hơi nhiều, nhưng còn xa mới tới mệt rã rời.
Anh dẫn theo Giang Hựu Đào đi dạo đại viện, dọc theo đường đi gặp người sẽ kiêu ngạo giới thiệu Giang Hựu Đào với bọn họ.
Một đường đi như vậy, Phó Thiệu Hoa không có cảm giác gì, nhưng Giang Hựu Đào đã cảm thấy xấu hổ đến mức không còn mặt mũi, trong xấu hổ còn kèm theo chút ngọt ngào mãi mà không tiêu tan.
Cô gái trưởng thành tràn ngập tinh lực như cô, đối với tình cảm đối với gia đình càng cẩn thận hơn những người khác.
Yêu người yêu chỉ đầy bảy phần, ba phần còn lại là cho mình, câu này luôn vang vọng trong đầu cô.
Nhưng có người nào không muốn tràn ngập cảm giác an toàn.
Nhìn chung trong cuộc sống nhân sinh ngắn ngủi ở kiếp trước và mấy năm ở kiếp này của Giang Hựu Đào, người có thể khiến cô an toàn chỉ có Phó Thiệu Hoa.
Giang Hựu Đào nhìn Phó Thiệu Hoa nắm tay cô, im lặng nắm chặt hơn một chút.
Đi một vòng trở về, đã là buổi chiều, dì Vương về nhà ăn tết, đám phụ nữ Phó gia ngồi cùng một chỗ nói chuyện.
Đám đàn ông thì hẹn ra ngoài chơi bóng rổ, Phó Thiệu Hoa đã mấy ngày không đánh bóng, hào hứng rời đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận