Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 269 - Em nhất định sẽ học tốt



Chương 269 - Em nhất định sẽ học tốt



Chương 269: Em nhất định sẽ học tốt
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi cùng nhau đi về phía Liễu Thụ Câu.
Bọn họ dắt hai chiếc xe đạp kiểu nữ mới tinh đi ra, đôi mắt Cung Húc Ba sáng lên, xe này là xe mới, vừa nhìn là biết mới mua, anh ta cũng muốn có được.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi không để ý đến anh ta.
Trời ngày càng lạnh, gió lạnh quất vào người, lúc trở lại điểm thanh niên trí thức, Từ Mãn Thu đã nấu xong cơm, chờ đám người Giang Hựu Đào về xào rau là được.
Lúc ăn cơm, Giang Hựu Đào hỏi thăm xem lúc ở nhà Từ Mãn Thu làm gì, cô ấy ngoan ngoãn đáp.
“Buổi sáng em ở nhà học cùng với mấy người chị Vân Anh.”
Giang Hựu Đào gật đầu: “Em là cô bé thông minh, học được nhanh, qua thời gian nữa chị tìm mấy đề thi tiểu học cho em tham khảo, nếu như học tập tốt có thể lên cấp hai, vừa hay chị và chị Vi Vi của em có thể dạy em.”
Dạy hai năm, chờ đến khi thi đại học khôi phục, dù sao cũng có thể thi thử một lần.
Từ Mãn Thu nghe xong cảm thấy trong lòng nóng lên, ngập tràn tình cảm mãnh liệt.
“Chị Đào Đào, chị yên tâm, em nhất định sẽ học tập tốt.”
Cố Niệm Vi cũng cổ vũ cô bé, sau khi cơm nước xong, Từ Mãn Thu quay về giành giật từng giây học tập.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi ngồi phòng khách uống nước, thuận tiện tiêu cơm.
“Thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi thấy qua thời gian nữa là tuyết rơi, chúng ta có cần tìm thuê một nhà ở công xã không?”
Mặc dù thời buổi này nhà nhà túng thiếu, nhưng vẫn sẽ có mấy nhà giàu có thừa ra một hai căn phòng cho người ta thuê ở, nếu không được chẳng phải vẫn còn ký túc xá phía tây trường học à?
Nói qua một câu với hiệu trưởng Hoàng, đại khái bọn họ có thể ở.
Giang Hựu Đào cũng không muốn đi xa như vậy, mặt cô bị gió tạt nứt ra, đau chết đi được.
“Vậy buổi chiều chúng ta hỏi qua thầy Trương, nhà anh ta ở công xã, tin tức nhanh nhạy hơn.”
“Được, cứ quyết định như vậy đi.” Hai người từng người về phòng.
Giang Hựu Đào bỗng nhiên nhớ đến một vấn đề mà mình bối rối đã lâu.
“Hệ thống, mi nói xem, nhiều nữ chính ở Tảo Hương như vậy, bọn họ có nhận thức nhau không?”
“Không đâu, sau khi dung hợp với ý thức của đại thế giới, đại thế giới sẽ làm một ít xử lý đặc thù với thế giới nhỏ, nhóm nam nữ chính có thể biết nhau nhưng không thân.”
Giang Hựu Đào đã hiểu, nằm trong ổ chăn ấm áp, cô lại hỏi.
“Mi nói xem, nhiều nữ chính tiểu thuyết như vậy, liệu có mấy người để lộ, bị người bắt đi nghiên cứu không?”
hệ thống ăn dưa không nói gì, chẳng lẽ muốn nó trả lời có, còn có hai người bị cô gián tiếp đưa đi sao?
Nếu như nói, sau này cô bó tay bó chân, bất lợi với quan sát nhiệm vụ kế tiếp của chúng thì phải làm sao!
Giang Hựu Đào không chờ được hệ thống ăn dưa đáp lại đã ngủ mất, sáng sớm đi dạy rất mệt, học sinh có thể ngồi nghe giảng bài, cô cần phải đứng dạy, sáng sớm đi lại trong lớp, chân cô sắp không còn cảm giác nữa.
Cố Niệm Vi hẹn đồng hồ báo thức, đến giờ là dậy, Giang Hựu Đào cũng bị hệ thống ăn dưa gọi dậy, uống một ngụm nước ấm để tỉnh táo lại, mặc áo bông quần bông, đội mũ đi bao tay, tiếp tục đi đến công xã, vừa mở cửa đã có cơn gió lạnh thổi qua, con mẹ nó, cũng quá lạnh rồi.
Đi đến trường học, hai người còn bị đông lạnh đến run bần bật.
Thầy Trương thấy thế cười nói.
“Nhanh uống nước ấm làm nóng người cô, hôm nay thời tiết quá lạnh, chắc qua mấy ngày lại có tuyết rơi.”
Tuyết rơi rất đẹp, nhưng nhất định cũng rất lạnh.
Giang Hựu Đào run rẩy gật đầu với thầy Trương, sau khi uống mấy ngụm nước ấm, cuối cùng cũng cảm thấy ấm áp, nhân lúc thầy Trương còn ở đó, cô vội hỏi.
“Thầy Trương, thầy có biết nhà ai ở công xã muốn cho thuê không? Chúng tôi ở bên Liễu Thụ Câu, đi lại rất xa, thời tiết càng lúc càng lạnh, thật sự không chịu nổi.”
Thầy Trương vui vẻ: “Các cô hỏi đúng người rồi, bên cạnh nhà cô Lâm có hộ gia đình muốn cho thuê, ba phòng, chỉ là tiền thuê hơi đắt, còn phải đóng ba tháng một.”
Lâm Mạn Nhu ở gần hợp tác xã mua bán, vị trí ở bên cạnh nhà cô ta có thể nói là cực kỳ tốt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận