Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 141 - Làm tốt lắm



Chương 141 - Làm tốt lắm



Chương 141: Làm tốt lắm
Vẻ mặt La Học Dân lấy lòng Triệu Tiểu Đào, Triệu Tiểu Đào lại cười ha ha với ông ta, cười đến nước mắt rơi xuống.
“Đúng vậy, tôi điên rồi, lúc ông vì đứa con riêng kia mà hao tổn hết tâm tư, tôi đã điên rồi, lúc ông vì Triệu Xuân Hoa mà trằn trọc, tôi đã điên rồi.”
“La Học Dân, ông cho rằng mình rất thành công sao, ở bên ngoài có một người, trong nhà có một người, đứa con ở bên ngoài có tiền đồ vẻ vang, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng có tiếng giỏi giang trong thôn. Có phải ông rất đắc ý không, có phải ông thường xuyên nghĩ, cho dù ông chết cũng có thể gặp mặt tổ tông?”
“Ông nói ông có lỗi với Lâm Kiến Trung, nhưng điều đó thì liên quan gì đến tôi chứ, là tôi bắt ông lén lút qua lại với Triệu Xuân Hoa sinh ra cậu ta sao? Ông cảm thấy có lỗi với cậu ta, vậy ông đừng kết hôn, ông cưới tôi làm gì? Con mẹ nó không phải lừa hôn thì là gì? Một cô gái trong sạch như tôi gả cho ông nửa năm mới biết được ông có đứa con riêng ở bên ngoài.”
“Có phải ông cảm thấy mình cực kỳ vĩ đại không?”
Hạt dưa của Giang Hựu Đào cắn hết rồi, tay Từ Đại Chủy cũng vỗ đến sưng lên: “Nên làm như vậy, Triệu Tiểu Đào làm tốt lắm.”
Thím Trương Nhị cũng phụ họa: “Đúng thế, nên làm như vậy, tốt nhất là nên đưa hết đám đàn ông đểu cáng trong thôn chúng ta đi, còn cả ả đàn bà Lưu quả phụ kia nữa.”
Thím Tưởng Tứ hiếm khi không nói chuyện, dù sao bà ấy cũng từng ngoại tình, chẳng qua người qua lại với bà ấy khi đó chưa kết hôn, chồng bà ấy lại qua lại thân thiết với Lưu quả phụ, dựa vào đầu mà đàn ông có thể trăng hoa bên ngoài, phụ nữ bọn họ lại phải chung tình?
Chu Nguyệt Mai vỗ tay: “Được lắm Triệu Tiểu Đào, trước kia tôi đã xem thường bà.”
Triệu Tiểu Đào cười với Chu Nguyệt Mai: “Bà thì sao, bà muốn làm gì, có muốn đưa người kia đi không?”
Chu Nguyệt Mai quay đầu nhìn thoáng qua con trai bà ta, thằng cả nhà bà ta né tránh ánh mắt của bà ta, Tôn Tiểu Quyên cùng bà ta đối diện hai giây, mà con trai út và cháu trai lớn của bà ta đều không ở nhà, ý kiến của bé gái như Tô Quế Hương bà ta không thèm để ý.
Bà ta lại nhìn về phía Tô Trường Sơn, Tô Trường Sơn chỉnh lại dáng vẻ suy sút vừa rồi, ánh mắt nhìn bà ta tràn đầy cầu xin, dáng vẻ kiên cường muốn ly hôn với bà ta vừa rồi không còn sót lại chút gì.
Chu Nguyệt Mai cảm thấy vô vị, sau khi nghe Triệu Xuân Hoa nói ông ta đã từng muốn dẫn Triệu Xuân Hoa bỏ trốn, đối với Tô Trường Sơn, trong lòng Chu Nguyệt Mai đã nguội lạnh.
Trái tim người đàn ông như thế chưa từng đặt lên người bà ta, nếu Triệu Xuân Hoa cũng sinh con cho ông ta, chỉ sợ hành động của ông ta không khác gì đại đội trưởng.
Cũng chưa thể nói như vậy, Lâm Kiến Trung thật sự là con ai khó mà nói được.
“Đưa ông ta đi, không phải ông ta rất yêu Triệu Xuân Hoa sao, để cho bọn họ cùng tiến cùng lùi đi.”
“Tôi đã bảo con trai tôi lên công xã tố cáo, rất nhanh người bên công xã sẽ đến.” Triệu Tiểu Đào không phải người quá thông minh, nhưng trực giác nói cho bà ta biết, lần này là cơ hội tốt kéo Lâm Kiến Trung và La Học Dân xuống.
Bà ta lập tức bảo thằng cả qua công xã.
Đối với chuyện La Học Dân thiên vị Lâm Kiến Trung, con trai bà ta cực kỳ hận, nhất là sau khi biết La Học Dân lại tiêu tiền cho Lâm Kiến Trung, Triệu Tiểu Đào bảo anh ta đi, anh ta đi ngay, không ai trong nhà bọn họ ngăn cản.
Triệu Tiểu Đào nói xong, hiện trường an tĩnh lại.
Vẻ mặt Triệu Xuân Hoa lo sợ không yên, ánh mắt bà ta lướt qua Tô Trường Sơn, lại nhìn qua La Học Dân, hai người bọn họ là chỗ dựa cường đại nhất của bà ta, những năm gần đây, bà ta dựa vào hai người bọn họ trong tối ngoài sáng quan tâm, cuộc sống trôi qua thoải mái, eo Triệu Xuân Hoa ưỡn thẳng tắp.
Đối đầu với Lâm Lão Trang, bà ta một chút cũng không sợ, thế nhưng hôm nay hai tòa núi dựa của bà ta sụp đổ.
Triệu Xuân Hoa không xin tha, ở trước mặt Chu Nguyệt Mai và Triệu Tiểu Đào, cả đời bà ta ưu việt, cho dù có chết bà ta cũng không để bọn họ chế giễu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận