Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 80 - Chào hàng



Chương 80 - Chào hàng



Chương 80: Chào hàng
“Con dâu cả nhà bà ta là dùng cô con gái lớn của bà ta hoán thân đổi lấy, cô con dâu thứ hai dùng lễ hỏi của đứa con gái thứ hai mua về, hai cô con dâu này về nhà được năm năm, sinh sáu, bảy đứa nhóc, nghèo đến mức sắp chỉ còn quần cộc rồi.”
(Hoán thân: Hai nhà cưới con gái nhau làm dâu.)
Thời buổi này không phải không có người nghèo, nhưng nghèo đến mức như nhà Lưu Nhị Hoa đúng là một đóa kỳ hoa.
Cũng không biết bà ta lấy đâu ra tự tin cảm thấy Giang Hựu Đào sẽ gả vào nhà bà ta.
Nghĩ đến đây, Từ Đại Chủy có chút bất an, vẻ mặt bà ấy nghiêm túc nói với Giang Hựu Đào: “Tiểu Giang này, cháu phải cẩn thận một chút, đứa con trai út kia của Lưu Nhị Hoa là một tên lưu manh, cả ngày lăn lộn với người trên công xã, nghe nói quen biết với con trai của lãnh đạo công xã gì đó.”
“Vừa rồi Lưu Nhị Hoa nói như thế, nói không chừng bà ta biết con trai mình muốn dựa vào quan hệ nghĩ cách đối phó với cháu, cháu phải cẩn thận một chút.”
Ngày thường đám người Từ Đại Chủy gọi Giang Hựu Đào là Du Đào, nhưng lúc nói chuyện nghiêm túc đã gọi cô là Tiểu Giang.
Giang Hựu Đào chưa từng xem thường ai, cô trịnh trọng gật đầu với Từ Đại Chủy, đáp: “Thím yên tâm, cháu sẽ chú ý.”
Từ Đại Chủy thấy Giang Hựu Đào đã biết tính nghiêm trọng của sự việc, cho nên không nói nữa.
Hệ thống ăn dưa lẳng lặng online, đẩy mạnh chào hàng đồ vật trong trung tâm mua sắm ảo: “Ký chủ à, cô nhìn đi, đây là bình xịt hơi cay phòng sói mới nhất do cục quản lý thời không đưa ra, côn điện năng lượng mặt trời, hiện tại là giá đặc biệt, không cần 998, không cần 98, thậm chí không cần 9,8, chỉ cần 0.98 dưa tệ, cô có thể dễ dàng mang hai thần khí phòng thân này về nhà.”
Giang Hựu Đào: …
Hệ thống này thật đúng là, lúc nên thông minh nó lại thiểu năng trí tuệ, lúc nên thiểu năng trí tuệ nó lại cố tình thông minh, khiến người ta không biết nên nói gì mới tốt.
Cô phát hiện từ sau khi mình có một dưa tệ, hệ thống ăn dưa này luôn dụ dỗ cô tiêu phí.
Nhưng hệ thống này làm như vậy chỉ phí công, 1 dưa tệ kia chính là mạng của cô, đừng nói là bình xịt phòng xói và côn điện năng lượng mặt trời chỉ cần 0.98 dưa tệ, cho dù chỉ cần 0.098 dưa tệ, cô cũng không mua.
Nhìn xem đồ mà hệ thống trưng bày ra là gì, thứ đồ kia cùng với đồ của đời sau có gì khác nhau sao? Chẳng những đóng gói, thậm chí ngay cả thương hiệu cũng giống nhau như đúc, cục quản lý thời không mới đưa ra, lừa gạt kẻ ngốc à?
Cô lấy thứ này ra dùng là ngại áo choàng của mình quá nhiều, muốn bạo nổ trước mặt Cố Niệm Vi à?
Hệ thống ăn dưa: Sơ suất, nó nên thay đổi đóng gói mới đúng.
Sau khi tan làm Giang Hựu Đào nói với Cố Niệm Vi: “Vi Vi, ngày mai cô có muốn đi lên huyện thành không, đi mua giúp tôi chút ớt bột về, tôi muốn loại cay nhất.”
Khoảng cách từ lần trước lên huyện thành đến nay đã được gần nửa tháng Cố Niệm Vi cảm thấy chắc hẳn sóng gió đã qua đi, cô ấy dự định ngày mai lại lên huyện thành tìm hiểu tin tức.
Đối với chuyện Giang Hựu Đào nhờ làm hộ, cô ấy nhanh chóng đồng ý.
Trong không gian của cô ấy có rất nhiều thứ thượng vàng hạ cám, ớt bột gì đó, cô ấy sưu tầm không ít, lấy đưa cho Giang Hựu Đào một í, căn bản không phải chuyện khó gì.
“Được, ngày mai tôi nhất định mang cho cô.”
Giang Hựu Đào đưa cho Cố Niệm Vi hai hào, Cố Niệm Vi nhận lấy.
Chỉ cần không gặp gỡ người nhà họ Lâm, Cố Niệm Vi là một cô gái rất tỉnh táo, không thánh mẫu, không bạch liên hoa.
Ban đêm trời lại đổ mưa, sáng sớm lúc thức dậy, bên ngoài còn mưa phùn, Giang Hựu Đào từ cửa sổ nhìn thoáng qua, lại nằm về ổ chăn, Cố Niệm Vi nằm bên cạnh cô đã thức dậy gấp gọn chăn đệm đi ra ngoài rửa mặt, chỉ một lát sau, cô ấy lại đi vào, từ trong hòm của mình lấy ra bao bố màu trắng đi lên huyện thành, nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi ký túc xá.



Bạn cần đăng nhập để bình luận