Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 728 - Ngu ngốc



Chương 728 - Ngu ngốc



Chương 728: Ngu ngốc
Khi sắp đi học, bác cả Từ gia còn cầm 20 tệ tới cho Từ Ngải Hân, còn bảo cô ấy cầm tiền tới trường tiêu.
Hiện giờ biết rõ Từ Ngải Hân không đến thành phố, Từ Ái Ngọc thì đi, bác cả Từ gia tràn ngập phẫn nộ, Từ Ái Ngọc là người thế nào?
Cô ta thi đỗ đại học có thể học được gì?
Cách mặc quần áo trang điểm kiếm đối tượng ư?
Đám công an huyện thành không nói một lời kể từ khi bác cả Từ gia đánh cha Từ, nghe thấy thế, một người trong đó quen Trương Lương Hữu lập tức nói:
“Người kia thật sự không phải là người tốt, uống rượu chơi gái cờ bạc đủ cả, không có tiền thì trở về đòi tiền cha mẹ, không cho thì đánh. Anh ta còn nói sau khi kết hôn anh ta muốn đánh gãy chân vợ trước, sau đó tìm thuốc khiến cô gái đó mất tiếng, người phụ nữ như vậy thì không chạy đi đâu được, còn không lải nhải.”
Những lời này truyền tới tai đám công an, đám công an đều mỗi ngày theo dõi anh ta.
Người trong thôn bắt đầu ồn ào, ánh mắt mọi người nhìn về phía cha Từ mẹ Từ giống như nhìn người ngoại tộc.
Bác cả Từ gia trở tay tát vào mặt cha Từ thêm cái nữa, lúc này hai bên mũi đều chảy máu, cha Từ để mặc ông ta đánh mắng không nói một lời.
Mẹ Từ cúi đầu, mờ mịt nhìn hòn đá hạt cát trên mặt đất.
Cho đến nay bà ta thậm chí không nghĩ ra vì sao bà ta sẽ đồng ý để Từ Ngải Hân gả cho Trương Lương Hữu, rõ ràng thái quá như vậy, bà ta không thích Từ Ngải Hân, có thể không thích nhưng đều là con bà ta mà.
Cha Từ mẹ Từ bị mang đi, chuyện này cũng là tin tức lớn ở thôn Hoàng Từ, mọi người tụ tập lại điên cuồng mắng chửi, với tư cách là một người bình thường, bọn họ thậm chí không hiểu cha Từ mẹ Từ nghĩ gì.

Giữa trưa ngày này, các tờ báo được tòa soạn báo in thêm xuất hiện ở các hẻm nhỏ thuộc thủ đô, người thấy báo này đều không ngoại lệ vô cùng phẫn nộ.
Giang Hựu Đào đi theo Hệ Thống Ăn Dưa, nhìn thấy hết chuyện này từ đầu tới đuôi.
Cô thật lòng hi vọng ở thời đại này, tranh thủ thời gian ra luật pháp liên quan tới mạo danh thay thế, như vậy có thể ngăn cản một phần người phạm tội.
Từ Ngải Hân thành công ở lại đại học, cô ấy tiến vào ký túc xá của Giang Hựu Đào, bắt đầu sự nghiệp sinh viên đại học của cô ấy.
Ở trong ký túc xá, cô ấy tuyệt đối là người rất nỗ lực.
Cô ấy không giống với Từ Ái Ngọc, cô ấy lễ phép hơn Từ Ái Ngọc nhiều, còn chịu khó nỗ lực hơn Từ Ái Ngọc, rất nhanh đã được bạn cùng phòng trong ký túc xá số 203 tiếp nhận.
Khi Chư Hướng Phong biết được chuyện này cả người lúng túng, anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới vợ đời trước của anh ta Từ Ngải Hân sẽ đột nhiên thay đổi thành người khác.
Ngày đó khi Từ Ái Ngọc giằng co với Từ Ngải Hân, anh ta cũng có mặt ở hiện trường, Chư Hướng Phong không phải là tên ngốc, vợ mình cùng giường chung gối 20-30 năm vẫn nhận ra được.
Từ Ái Ngọc và Từ Ngải Hân trông rất giống nhau, nhưng vẫn có khác biệt lớn.
Hai chị em đứng cạnh nhau, Từ Ái Ngọc nông cạn còn tự đại, kèm theo chút ngạo mạn không thể nói rõ, Từ Ngải Hân thì vững vàng bình tĩnh, nói chuyện trật tự rõ ràng.
Bỗng nhiên Chư Hướng Phong nhớ tới kiếp trước khi vợ anh ta về nhà gặp Từ Ái Ngọc, lúc đó cô ta gầy trơ xương, chân đi cà nhắc, mất giọng, đứng cùng một chỗ với Từ Ái Ngọc y như hai người khác nhau.
Chư Hướng Phong nhớ tới kiếp trước vợ anh ta miêu tả về “em gái” này, Chư Hướng Phong cau mày.
Chư Hướng Phong phẫn nộ không nói nên lời, với tư cách là một người đàn ông theo chủ nghĩa đàn ông, anh ta cảm thấy mình rất ngu.
Anh ta cũng lựa chọn viết thư gửi tới tòa soạn báo mắng Từ Ái Ngọc, ở trong thư anh ta nói cô ta bằng những lời ác độc biên tập của tòa soạn báo thấy cũng ném qua một bên.
Thấy thư của các bạn học được đăng lên các báo lớn, anh ta thì bị thờ ơ, Chư Hướng Phong bắt đầu hận tòa soạn báo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận