Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 656 - Gậy ông đập lưng ông 4



Chương 656 - Gậy ông đập lưng ông 4



Chương 656: Gậy ông đập lưng ông 4
Thi đỗ đại học về thành phố không sao, nhưng trộm tiền cứu mạng của nhà vợ thì đúng là không phải người.
Độc ác giống y Trần Thế Mỹ!
Nếu là người có lương tâm, đều khinh bỉ anh ta.
Thẩm Nguyệt Hương không rời đi, tuy cô ta đau lòng Hà Huấn Nhiêu lừa gạt cô ta, nhưng cô ta nghĩ một lát không còn cảm thấy tức giận nữa.
Hà Huấn Nhiêu hạ thấp Hứa Thanh Thanh như vậy, chắc chắn là vì không muốn cô ta đau lòng.
Thử nghĩ mà xem, nếu Hà Huấn Nhiêu nói hạnh phúc khi ở bên Hứa Thanh Thanh, cô ta sẽ cảm thấy khó chịu cỡ nào?
Nhất định là vì Hà Huấn Nhiêu yêu cô ta, mới không muốn nói chân tướng cho cô ta.
Không sai, chính là như vậy.
Thẩm Nguyệt Hương nhanh chóng thuyết phục mình.
Cô ta nói với Hà Huấn Nhiêu: “Huấn Nhiêu anh đừng sợ, em có tiền, anh nợ cô ta bao nhiêu em trả cho anh.”
Hà Huấn Nhiêu liếc mắt nhìn cô ta một cái, phát hiện tuy cô ta không xinh đẹp như Hứa Thanh Thanh, nhưng cũng là một người thanh tú, nhất là dáng người, chỗ nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm.
Nếu mặc váy ngắn và đồ ren đen, không biết sẽ mê người cỡ nào.
Hơn nữa Thẩm Nguyệt Hương còn hứa hẹn trả tiền giúp anh ta, Hà Huấn Nhiêu vui vẻ.
Điểm của anh ta có thể đổi thành tiền ở thời đại này, nhưng tỷ lệ đổi là 1:50, trực tiếp mất đi nửa.
1000 điểm mới mất uổng phí, hiện giờ anh ta không thể tốn tiền nữa.
Vì vậy anh ta gật đầu:
“Cảm ơn em, Nguyệt Hương. Nếu không có em, anh thật sự không biết nên xử lý thế nào. Anh không trộm tiền của Hứa gia, anh đã để lại giấy…”
Thẩm Nguyệt Hương đỡ anh ta đi tới y tế của trường: “Em biết, em tin tưởng anh.”
Ở trước mặt bọn họ, không biết xuất hiện một hòn đá to từ lúc nào, Thẩm Nguyệt Hương vững vàng bước qua, Hà Huấn Nhiêu cũng định bước qua nhưng không biết bị làm sao, cái chân kia như có ý nghĩ của mình, cứ thích vấp vào cục đá kia.
Thẩm Nguyệt Hương đi giày da nhỏ cao, Hà Huấn Nhiêu vừa cao vừa nặng, cô ta không đỡ nổi bị anh ta kéo ngã, chân truyền tới đau đớn.
Nước mắt của cô ta lập tức chảy ra.
Cô ta quay đầu lại muốn tìm kiếm an ủi từ chỗ Hà Huấn Nhiêu, kết quả Hà Huấn Nhiêu vừa ngẩng đầu, anh ta thiếu hai cái răng cửa.
Có nhiều soái ca đầu trọc, nhưng thực sự không có nhiều soái ca rụng răng, Hà Huấn Nhiêu cũng không muốn như vậy.
Sau đó Thẩm Nguyệt Hương im lặng.
Buổi tối đám Giang Hựu Đào ăn cơm xong trở về, nghe nói Hà Huấn Nhiêu ở bên Thẩm Nguyệt Hương bị ngã xuống đất, một người trẹo chân, một người rụng răng.
Cô cảm thấy mình biết được một đạo lý từ trên người người khác.
Đó chính là ngàn vạn lần phải cách xa cặn bã một chút, nếu không khi hưởng phúc chưa chắc có phần của bạn, khi xui xẻo tuyệt đối liên lụy bạn!

Khi đêm khuya yên tĩnh, cuối cùng Giang Hựu Đào cũng có thời gian mở quyển sách này.
Bìa sách màu lam, đóa mây trắng phiêu trong không trung, một người đàn ông cao thẳng đứng dưới trời xanh mây trắng, đôi mắt đào hoa tâm tình nhìn người ngoài sách.
Mấy chữ to cải tạo cặn bã vờn quanh anh ta.
Giang Hựu Đào trợn to mắt, trực tiếp mở sách ra đọc.
Sách rất mỏng, chỉ có hơn mười chương, dự tính khoảng bốn năm vạn chữ.
Hứa Thanh Thanh là nữ chính của phần này, nhưng mà thân phận nữ chính này cũng không có phân lượng gì.
Bởi vì ở trước cô ấy, Hà Huấn Nhiêu đã trải qua năm thế giới, nữ chính giống như cô ấy trước Hứa Thanh Thanh đã có năm người.
Cô ấy thậm chí ngay cả nữ phụ quan trọng cũng không phải.
Kết thúc phần này, đợi tới thế giới nhỏ sau, nữ chính mới sẽ xuất hiện, không có người nhớ rõ cô ấy, thậm chí nhìn thấy tên cô ấy đều phải cẩn thận suy nghĩ xem rốt cuộc cô ấy là ai.
Chẳng trách tiếp xúc với Hứa Thanh Thanh nhiều lần như thế, Hệ Thống Ăn Dưa luôn không có nhắc nhở.
Nội dung hơn 10 vạn chữ, Giang Hựu Đào đọc rất nhanh, chưa tới nửa tiếng đã đọc xong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận