Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 784 - Phiên ngoại 4



Chương 784 - Phiên ngoại 4



Chương 784: Phiên ngoại 4
Từ Mãn Thu xin nghỉ từ mùng 10, vào lúc này đám bạn của Giang Hựu Đào cũng đến hết.
Chung Thiển Khê, Tô Giai Ninh và Hà Thục Lệ cùng xuất phát ở Tảo Hương, ba người cùng đến thủ đô.
Giang Hựu Đào đã mấy năm không gặp bọn họ, lúc này vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
Hiện giờ Chung Thiển Khê vẫn tham gia nghiên cứu nông nghiệp, nhưng vì yêu thích ngành này nên cô ấy cũng làm giàu cho bản thân những năm qua.
Hiện giờ cô ấy là trưởng trạm khoa học nông nghiệp Tảo Hương, năm trước cô ấy đã trồng trên cánh đồng thử nghiệm ở Tảo Hương ngô cải tiến, năng suất rất khá.
Vào năm 78 cô ấy kết hôn với nhân viên kỹ thuật Tiểu Mạnh, nhưng hai người vẫn luôn không có con.
Nhìn thấy Giang Hựu Đào, cô ấy ôm lấy Giang Hựu Đào.
“Đã nhiều năm không gặp, khỏe mạnh hơn rồi.” Chung Thiển Khê đi tới thế giới này nhiều năm luôn không sửa tính cách, vẫn hào phóng cởi mở như vậy.
Tô Giai Ninh và Hà Thục Lệ cười dịu dàng bên cạnh bọn họ.
“Chị Giai Ninh, chị Thục Lệ, mấy năm nay hai người khỏe không?” Giang Hựu Đào hỏi.
Tô Giai Ninh là nhân vật nữ chính của thế giới nhỏ số 6, một người phụ nữ bị âm mưu ép buộc trở thành người phụ nữ đứng sau Lục Hướng Tiền.
Khi gặp được Giang Hựu Đào cô ấy đã sống lại nhiều lần, mỗi lần cô ấy đều xử Lục Hướng Tiền.
Chỉ khi gặp Giang Hựu Đào ở kiếp này, cô ấy không làm như vậy.
Tô Giai Ninh vươn tay vén tóc ra sau tai: “Rất tốt rất tốt.”
Lục Hướng Tiền ngỏm vào năm 78, mấy năm nay Tô Giai Ninh kinh doanh ở công xã rất tốt, Lục Hướng Tiền chết đi, ngoại trừ người Lục gia muốn tranh giành nhà ở, không có một người thất lễ với cô ấy.
Còn hai đứa con cơ thể này sinh, Tô Giai Ninh không quản bọn họ, bọn họ thích làm gì thì làm.
Cho dù con trai cả của cô ấy mới mười tuổi không đi học mỗi ngày nhặt ve chai ở công xã bán, cô ấy cũng không quản.
Chủ yếu là cuộc sống đời trước quá khổ, cái gì mà làm nũng ở trong lòng đại lão tàn tật, như vậy chính là làm mẹ cho đại lão tàn tật Lục Hướng Tiền.
Hiện giờ Tô Giai Ninh mở một tiệm tạp hóa ở cửa ra vào trường học trong công xã, cuộc sống hiện giờ rất vui vẻ.
Quả nhiên cách xa đàn ông, cảm thấy cuộc sống chỗ nào cũng xán lạn.
Giang Hựu Đào nhìn về phía Hà Thục Lệ.
Hà Thục Lệ cười nói:
“Bọn chị dọn đến huyện thành, chị thuê một sạp hàng nhỏ ở nhà ga huyện thành, bán đồ ăn vặt bên Tây Nam. Bọn chị vẫn chưa có con, nhưng mà năm trước bọn chị đến núi Tây Nam một chuyến, giúp đỡ mấy học sinh. Hiện giờ lạc thú lớn nhất của nhà chị, chính là tan làm trở về viết thư cho mấy đứa bé.”
Trên gương mặt Hà Thục Lệ tràn ngập ý cười, cơ thể của Đỗ Nguyên Châu khỏe mạnh, cuộc sống của bọn họ càng ngày càng tốt, không còn chuyện gì tốt hơn.
Giang Hựu Đào cũng rất vui vẻ, cô cảm thấy Hà Thục Lệ đáng giá có được cuộc sống hạnh phúc yên bình như thế.
Dù sao thế giới nhỏ số 8 mà cô ấy ở, là thế giới nhỏ đầu tiên muốn tự cứu còn tự cứu thành công mà Giang Hựu Đào gặp được.
Giang Hựu Đào đưa bọn họ đến chỗ ở của Cố Niệm Vi bên cạnh tân phòng.
Sau khi Cố Niệm Vi kết hôn thì đến Hàn gia, nhưng căn nhà này vẫn luôn không cho thuê, lúc này lập tức có tác dụng.
Triệu Vĩnh Lan đến sau đám Chung Thiển Khê một ngày.
Triệu Vĩnh Lan không thi đỗ đại học, học trường trung cấp chuyên nghiệp, học chuyên ngành kế toán, sau khi tốt nghiệp thì vào nhà xưởng.
Khi tuổi sắp kết hôn qua đi người trong nhà giới thiệu gả cho đồng nghiệp môn đăng hộ đối, cuộc sống mấy năm nay không tệ lắm.
Cô ấy không tới một mình, còn dẫn theo đối tượng của cô ấy, hai bọn họ chuẩn bị nhân lúc tới tham dự hôn lễ đi dạo một vòng thủ đô.
Nhìn Triệu Vĩnh Lan bắt đầu trò chuyện với mọi người, Giang Hựu Đào không nhịn được nghĩ tới dáng vẻ chó cũng ghét của Triệu Vĩnh Lan khi xuống nông thôn.
Triệu Vĩnh Lan nhảy ra khỏi khống chế của thế giới nhỏ số 2, bản thân cô ấy cũng trở nên khiến người ta thích.
Buổi tối khi ăn cơm, tất cả mọi người ở Tảo Hương đã tới, trò chuyện trên trời dưới biển một lát, sau đó trò chuyện tới Tảo Hương.
Hà Thục Lệ nói về sư phụ dạy thêu thùa cho Tô Giai Ninh trước tiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận